Sau thời gian đầu tưởng hàng xóm hòa nhã, đến giờ tôi chỉ ước họ xa lánh, cô lập gia đình tôi cho yên thân
Chuyện có vậy thôi, tôi cũng đã đợi đến muộn mới về chứ có phải về luôn đâu. Thế mà nửa đêm chồng tôi lảo đảo về nhà chửi vợ.
Vợ chồng tôi mới chuyển về khu này sống cách đây không lâu. Mới đầu, tôi thấy khu chung cư này khác hẳn những chỗ mà chúng tôi từng ở. Con người ở đây rất hòa nhã lại đoàn kết chứ không giống nơi ở cũ của tôi cả ngày đóng cửa im lìm ai biết nhà nấy.
Ngay từ hôm đầu tiên đến chỗ ở mới, tôi đã được hàng xóm nhắc nhở nên làm một bữa ra mắt. Tôi cũng thấy có lý nên đã làm mâm cơm mời mấy nhà xung quanh. Không khí bữa cơm khá vui vẻ, tôi cũng hài lòng vì được mọi người đón nhận. Vậy nhưng bây giờ tôi ước gì hàng xóm cô lập gia đình mình để khỏi gặp phải phiền toái không đáng có.
Tôi không hiểu những gia đình ở đây làm công việc gì. Bởi vì họ rảnh rỗi quá, cả ngày chỉ bàn nhau ăn gì để góp tiền ăn chung. Chồng tôi tính cả nể, lại cũng ham vui nên từ ngày về khu chung cư này, tính cách anh thay đổi hẳn. Có hôm buổi trưa anh ăn nhà này, tối lại cà kê nhà khác.
Bây giờ tôi ước gì hàng xóm cô lập gia đình mình để khỏi gặp phải phiền toái không đáng có. (Ảnh minh họa)
Mỗi lần chồng đi ăn với mấy ông hàng xóm là lại phải góp tiền. Vậy nên chi phí sinh hoạt của nhà tôi cứ thế tăng lên. Chưa nói đến việc họ liên tục luân phiên nhau. Bữa thì rủ nhau đến nhà nọ, hôm kéo về hẳn nhà tôi. Tôi thì không ngại vất vả dọn dẹp đâu, chỉ là cái gì thái quá cũng không tốt.
Chồng tôi xưa nay chẳng rượu chè, từ ngày về khu chung cư này, anh chẳng khác gì con sâu rượu. Nói ra thì mọi người bảo tôi quá quắt nhưng thực tình tôi rất muốn thẳng thắn chỉ trích hàng xóm nhà tôi.
Mấy nhà hàng xóm của vợ chồng tôi cũng khôn lắm. Nhà có dịp gì cũng mời đến ăn. Tất nhiên chúng tôi không phải góp tiền ăn nhưng bù lại thì phải đi phong bì hoặc mang quà đến cho phải lẽ. Đấy, một tháng nhà tôi cứ đi năm ba cái giỗ, vài cái sinh nhật của họ cũng đủ tốn tiền triệu.
Điển hình như hôm qua, hàng xóm mời vợ chồng tôi sang ăn sinh nhật con của họ. Vốn dĩ tôi đã mệt không muốn đi. Nhưng chồng tôi cứ nài nỉ, anh còn bảo tôi không hòa đồng với mọi người. Thế là tôi chiều ý chồng, đi một hôm để anh đỡ phải cau nhàu tôi khó tính.
Một tháng nhà tôi cứ đi năm ba cái giỗ, vài cái sinh nhật của họ cũng đủ tốn tiền triệu. Ảnh minh họa)
Lúc đầu tôi tưởng chỉ là chiếc bánh gato và vài đĩa hoa quả. Khi sang nhà hàng xóm mới biết họ vẽ ra đủ kiểu. Chúng tôi đến ăn từ 7 giờ tối nhưng gần 11 giờ đêm mấy ông chồng vẫn chưa uống rượu xong. Tôi đã đánh mắt ra hiệu cho chồng, vậy mà anh còn lơ đi để uống tiếp.
Tôi mang bầu nghén ngủ nên lúc đó rất buồn ngủ. Chưa kể cả ngày làm việc ở cơ quan đã khiến tôi đủ mệt. Tôi đứng lên tặng quà cho con nhà hàng xóm rồi xin phép ra về trước.
Chuyện có vậy thôi, tôi cũng đã đợi đến muộn mới về chứ có phải về luôn đâu. Thế mà nửa đêm chồng tôi lảo đảo về nhà chửi vợ. Anh nói tôi đùn đẩy việc dọn dẹp cho mấy cô vợ khác khiến anh xấu hổ. Nói đã đời, chồng tôi lăn ra ngủ mặc cho vợ khóc rưng rức tủi thân.
Tôi chán lắm rồi, cứ cái đà này thì chồng tôi sẽ sinh hư vì hàng xóm mất thôi. Mãi mới mua được căn chung cư để ở, không ngờ tôi lại gặp phải những người hàng xóm như vậy. Tôi nên làm gì để tách chồng ra khỏi mấy nhà ấy đây?