Lương hưu mẹ chồng 3 triệu/tháng, tôi choáng váng khi biết cách bà làm thế nào biến số tiền ít ỏi đó ra vàng và sổ đỏ
Mãi đến một hôm, bà ngồi kể, tôi mới ngộ ra tất cả.
Ngày mới về làm dâu, điều khiến tôi bất ngờ nhất chính là mẹ chồng. Bà về hưu đã nhiều năm, lương hưu chỉ vẻn vẹn 3 triệu đồng mỗi tháng. Thú thật, trong suy nghĩ của tôi lúc ấy, với số tiền ít ỏi đó thì chỉ đủ chi tiêu lặt vặt, làm sao gọi là “dư dả”. Thấy thế nên thi thoảng tôi lại biếu tiền nhưng bà cũng chẳng bao giờ lấy, hoặc có lấy thì sẽ tìm dịp khác cho lại các cháu.
Ấy vậy mà càng ở lâu, tôi càng choáng váng khi nhìn lại những gì bà tích cóp được: trong tủ có cả cây vàng, rồi còn cả một cuốn sổ đỏ đứng tên bà, căn nhà nhỏ bà mua từ mấy năm trước để cho thuê. Tôi từng thắc mắc: “Sao chỉ với đồng lương hưu ít ỏi như thế mà mẹ có thể làm nên cả gia tài?”.
Mãi đến một hôm, bà ngồi kể, tôi mới ngộ ra tất cả.
Hóa ra ngay từ khi mới nhận lương hưu, bà đã đặt ra nguyên tắc: “Một đồng cũng không được tiêu hoang”. Ba triệu chia thành 2 phần rõ ràng: một phần nhỏ để chi tiêu cá nhân (xà phòng, dầu gội, thuốc men lặt vặt), phần còn lại mua vàng nhẫn từng chỉ. Bà bảo: “Tiền để trong túi là mất, để thành vàng thì giữ được”.

Ảnh minh họa
Ngày còn trẻ, bà từng làm kế toán, nên tính toán đâu ra đó. Tháng nào có dịp lễ tết, con cháu biếu thêm ít tiền, bà cũng không tiêu xài mà gom lại gửi tiết kiệm hoặc ngày lễ, rằm mùng 1 gom hoa, quả ra chợ bán. Ông nghỉ hưu sau bà 2 năm nên còn sức khỏe ông bà lên kế hoạch làm 1 trang trại nhỏ, không để bản thân nhàn dỗi. Trang trại sử dụng triệt để 200m2 diện tích đất quanh nhà nhưng ông chia rất hợp lý: khu trồng rau theo mùa, chuồng gà, chỗ trồng cây ăn quả... còn lắp cả 1 chiếc xích đu cho các cháu về chơi. Chỉ thế thôi, nhưng hơn chục năm, số vốn nhỏ xíu đã thành một khoản đáng kể.
Căn nhà đứng tên bà cũng không phải tự nhiên mà có. Cách đây gần 15 năm, bà mạnh dạn rút hết số tiền gửi ngân hàng cộng với chút vàng tích cóp, mua một mảnh đất khi giá còn rẻ. Bà nói: “Mọi người cười mẹ liều, nhưng đất thì không bao giờ lỗ”. Và đúng là, nhờ tầm nhìn đó, mảnh đất 300 triệu giờ đã thành 2,3 tỷ. Nhưng bà không vội bán, bà nhờ con trai cùng chồng dựng 1 cái lán nhỏ cho hàng xóm thuê bán tạp hóa, mỗi tháng lại có thêm tiền.
Nghe xong, tôi bỗng thấy hổ thẹn. Bản thân đi làm lương tháng chục triệu mà cứ hết sạch, chẳng để dành được bao nhiêu. Trong khi bà, chỉ với 3 triệu lương hưu, cộng thêm tính tiết kiệm và đầu óc tính toán, đã xoay chuyển cả cuộc đời.
Tôi còn nhớ bà cười hiền: “Con đừng nghĩ ít mà coi thường. Quan trọng là biết giữ, biết dành, và biết đầu tư đúng chỗ. Người ta giàu đâu phải vì kiếm nhiều, mà vì họ biết giữ cái mình có”.
Giờ đây, mỗi lần nhìn gia tài của mẹ chồng, tôi mới hiểu: chính sự khéo léo và kiên định của bà đã biến số tiền ít ỏi thành tài sản thật sự.
Câu chuyện của mẹ chồng khiến tôi rút ra một bài học lớn: K hông quan trọng bạn cầm trong tay bao nhiêu, mà quan trọng là cách bạn sử dụng nó.