Bầu trước nên bị nhà trai coi thường, ngay tại lễ cưới tôi tuyên bố 1 điều khiến ai nấy điếng người
Lời tuyên bố của tôi ngay trong đám cưới khiến mọi người ở dưới xôn xao. Tôi không quan tâm nữa, tôi tháo giày cao gót, ném lại khăn trùm đầu rồi chạy ra ngoài.
Tôi và Tuyến mặc dù ở cùng 1 xã nhưng không hề quen nhau. Mãi cho tới chuyến du lịch Trung Quốc 7 ngày năm trước, tôi mới có dịp biết anh. Dạo ấy tôi vừa thất tình, mua ngay 1 tour đi chơi cho khuây khỏa. Không rõ có phải do sức khỏe bị giảm sút hay không mà bình thường tôi khỏe như vâm, thế mà hôm đó tôi say xe, nôn thốc nôn tháo. Cô bạn ngồi cạnh tôi cũng thuộc dạng dễ say, nó thấy tôi thế cứ mếu máo:
- Chị làm em nôn theo mất. Em nhờ anh ghế bên sang cầm khăn, chuẩn bị túi cho chị nhé!
Cuối cùng, anh thanh niên ghế bên rất nhiệt tình, cả chuyến đi là chỗ tựa vững chắc cho tôi. Bất ngờ hơn cả, khi hỏi ra mới biết anh là người cùng quê với tôi. Càng có nhiều điểm chung, chúng tôi càng dễ nói chuyện và cảm mến nhau. Suốt 7 ngày trên đất Trung Quốc, Tuyến thường xuyên bám theo tôi, hỏi han đủ thứ chuyện. Và mất thêm 1 tháng sau khi trở về Việt Nam, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Tuy nhiên lúc này cả 2 đứa vẫn giấu tất cả mọi người. Không phải chúng tôi sợ mà đơn giản cảm thấy tình cảm nên có gì đó chắc chắn thì công bố, không nên khoe khoang về 1 thứ chưa rõ ràng, hoặc chưa biết dài lâu được hay không.
4 tháng yêu, tôi mới kể cho hội bạn thân dưới quê và cho phép anh đưa tôi về tận nhà (gặp mặt bố mẹ là chính). Mẹ tôi ban đầu rất quý anh, nhưng sau khi biết cùng 1 xã, hỏi han là con cái nhà nào thì mẹ sa sầm mặt. Tôi hơi sợ, thì mẹ đã hắng giọng bảo:
- Mẹ nói thật này, 2 đứa không hợp nhau đâu, chia tay sớm đi.
- Mẹ, sao tự dưng mẹ nói không hợp, chúng con rất hợp nhau.
- Thế thì con không hợp mẹ chồng đâu. Mai này có lấy về cũng không sống thoải mái được.
- Bác gái, mẹ cháu thì sao ạ? Chúng cháu yêu nhau liên quan gì tới mẹ cháu chứ?
Mẹ tôi không nói gì nữa, bà đuổi Tuyến về rồi gọi tôi vào mắng 1 trận. Rằng bao nhiêu đàn ông không chọn lại đi đâm đầu vào 1 thằng gia đình, dòng họ ghê gớm. Rồi thì lớn bằng ấy rồi chỉ lo đi chơi chẳng biết chuyện gì ở quê, mẹ của Tuyến lươn lẹo, lừa đảo có tiếng mà không hay.
- Mẹ muốn tốt cho con thôi. Mẹ nó đi bán bảo hiểm, ghê gớm có tiếng cả xã, cả huyện này ai còn lạ gì nữa? Bốp chát, chanh chua, lừa đảo, chính mẹ con cũng là nạn nhân đây. Người mẹ chồng như thế mai này con sẽ phải khổ nhiều, tốt hơn hết là tránh đi.
Đúng là cá không ăn muối cá ươn, tôi cãi lời mẹ và cố qua lại với Tuyến thì kết quả cũng chẳng tốt đẹp gì…
6 tháng sau, tôi có bầu. Tôi rất lo lắng nhưng Tuyến động viên có càng tốt, càng có cớ làm đám cưới sớm và mẹ tôi sẽ không phản đối. Nào ngờ bà rụng rời, kiên quyết bảo tôi: "Làm mẹ đơn thân cũng được, mẹ đồng ý!".
Rồi bà gào khóc rất đau khổ. Nhưng phản đối là vậy thôi chứ làm sao ngăn được tôi. Hơn nữa, lúc này tôi còn có bầu rồi.
Thế mà tới khi gặp gia đình nhà Tuyến, tôi mới thấy lời mẹ mình không sai. Mẹ của anh gương mặt đã tỏ ra sự lạnh lùng, sát khí. Trong buổi gặp mặt 2 gia đình, bà ấy tỏ rõ uy quyền lấn át nhà tôi. Trong suốt thời gian chuẩn bị đám cưới, tôi càng thấm thía lời mẹ mình nói, mẹ chồng tương lai của tôi vô cùng ghê gớm tới mức độc ác.
Bà ấy đưa ra đủ yêu sách, tự ý phá vỡ lệ làng như chỉ đưa một nửa tiền thách cưới, tuyên bố không cho con dâu vàng, bắt nhà tôi đưa vàng ngược lại, không chụp ảnh cưới, nếu chụp tôi tự bỏ tiền...
(Ảnh minh họa)
Tôi đã ôm mặt khóc không biết bao nhiêu lần nhưng vẫn cố nhẫn nhịn vì chính bản thân cãi mẹ mà gây ra nông nỗi này. Về phần Tuyến, anh tuy tốt nhưng khi đứng trước mặt mẹ lại tỏ ra ngoan ngoãn như cún vậy, không bênh tôi 1 lời! Thật nhu nhược!
Cuối cùng đám cưới cũng tới. Nhưng điều mà tôi không ngờ đó là khi tới nhà trai, họ không dẫn tôi vào cổng mà lại vòng ra phía sau. Tại đó có một cái thang, ông trưởng đoàn nhà trai quay sang bảo:
- Vì cháu Hương đây có bầu trước nên không thể đi cổng trước như lẽ thường. Theo tục lệ cháu phải trèo thang vào tránh mang vận xui xẻo cho gia đình chồng.
Tôi điếng người. Cả họ nhà gái xôn xao, bố tôi rất tức giận phản ứng lại. Nhưng tôi là người cầm tay bố, bảo: "Con xin bố, con xin lỗi bố. Để con trèo!"
Tưởng thế là xong, nào ngờ sau khi làm lễ tổ tiên xong, Tuyến đưa tôi thẳng vào phòng. Anh bảo:
- Em bầu trước mẹ không cho ra sân khấu.
Tôi tức giận hét lên nhưng anh còn mắng tôi thêm:
- Đây là tục lệ, em tức giận cái gì? Muốn được như con gái thì sao còn để ễnh bụng ra?
- Tuyến, đây là điều anh nghĩ đấy à? Chẳng phải chính anh là người muốn có con hơn cả tôi sao? Anh muốn có trước cho chắc chắn rồi cưới cơ mà? Tôi hiểu rồi!
Tôi lao ra ngoài bất chấp sự ngăn cản của Tuyến. Lại thấy cảnh các cô, các dì nhà mình đang đứng trong khi cánh nhà trai ngồi uống nước, ăn kẹo, tôi uất ức vô cùng.
Tôi hùng hổ lao lên sân khấu rồi giật mic của 1 cô đang hát trong sự sững sờ của tất cả mọi người. Tôi hít 1 hơi lấy bình tĩnh, rồi bảo:
- Vì chửa trước mà nhà gái tới phải đứng và không được mời nước à? Vì chửa trước mà không được nhận vàng, sính lễ đầy đủ, không được đi cổng trước à? Nếu như gia đình bác nói ra điều này ngay từ lúc sang xin cưới thì đừng mơ gia đình tôi gật đầu! Hôm nay đứng trước cả họ 2 bên, tôi tuyên bố hủy hôn. Đứa con trong bụng này bị mấy người coi thường, tìm cách hắt hủi, làm khó thì mai này đừng có tới mà đòi nhìn mặt! Con là của 1 mình tôi!
Nói rồi, tôi tháo giày cao gót, trùm đầu, tiến lại phía gia đình mình rồi khóc lóc ôm mọi người. Tôi đi về, hủy hôn trong tủi nhục thế nhưng lại cảm thấy lòng nhẹ nhõm. Có lẽ làm mẹ đơn thân còn thoải mái hơn là sống trong 1 gia đình từ bố mẹ chồng, chính chồng cũng không tôn trọng!