Tôi luôn tin tưởng em chồng sẽ làm nở mày nở mặt gia đình. Nhưng giờ em ấy khiến tôi khốn đốn quá.
Chị dâu xin túi ni lon từ người phục vụ rồi dùng đũa gắp những thức ăn thừa còn lại trên bàn.
Những hình ảnh thân thiết của con gái ruột và con dâu bà Phương Hằng khiến dân tình chú ý.
Thấy cái áo khoác gần 5 triệu vấy bẩn mà tôi tức điên người. Nhưng nói chồng, anh lại lạnh nhạt bênh vực "vị khách không mời mà đến" kia càng khiến tôi giận dữ hơn.
Nhìn mâm cơm đặt trên bàn, rồi nhớ đến mâm cơm chị dâu mới đem xuống cho bố mẹ mà tôi chạnh lòng.
Không phải tôi ích kỉ nhưng tôi không sao chấp nhận được lí do ấy.
Tôi và mẹ sững sờ nhìn chị, còn tưởng chị nói vậy vì giận mẹ tôi.
Ai ngờ được, hôm qua buổi trưa em về nấu cơm trưa cho chị lại tình cờ nghe được cuộc nói chuyện điện thoại của chị với mẹ đẻ.
Tôi nhìn cái váy mà tức bốc khói tận đầu. Nhưng cay cú hơn là thái độ và cách ứng xử của mẹ chồng tôi.
Tôi vốn nghĩ cứ sống hết lòng, yêu mến em chồng thì sẽ nhận lại điều tốt đẹp. Nhưng mọi chuyện quá khó khăn.