Chỉ tại... cái sim số đẹp
Nhưng rồi... tim chị như muốn ngưng đập khi lướt dòng tin nhắn cuối cùng: “Tối qua em quên uống thuốc rồi, nếu mà “dính” chắc em bị ba mẹ đuổi ra khỏi nhà qua...”.
Kỷ niệm ngày cưới, chị được chồng tặng một cái sim điện thoại di động có số đẹp (số đuôi trùng với ngày sinh của chị). Món quà khiến chị vui mừng và cảm động. Chắc anh phải mất nhiều ngày lướt net, dò tìm nhiều địa chỉ mới hỏi mua được. Tuy nhiên, do chị mới sinh, chưa đi làm nên để anh dùng trước, khi nào hết thời gian nghỉ hộ sản anh sẽ đưa lại cho chị.
Nhưng rồi... tim chị như muốn ngưng đập khi lướt dòng tin nhắn cuối cùng: “Tối qua em quên uống thuốc rồi, nếu mà “dính” chắc em bị ba mẹ đuổi ra khỏi nhà qua...”. Đầu óc chị quay cuồng, huyết áp tăng vọt khiến chị khó thở. Tự nhiên, chị thấy những hành động ngày thường của anh sao đáng nghi ngờ quá. Chị mới sinh xong, thân thể sồ sề, lại hay ngán ngại chuyện chăn gối, anh chắc giống như bao bọn đàn ông tầm thường khác ra ngoài tìm thú vui lạ đây.
Trong cơn ghen tuông lên tới tột đỉnh, chị gọi lại số máy đã nhắn tin cho chồng mình. Chuông reo, lại còn phải nghe bản nhạc chờ “Em muốn sống bên anh trọn đời” nữa chứ, hỏi có điên không? Chị hồi hộp chờ đợi bên kia bắt máy mà tim đập thình thịch. Giọng một cô gái còn rất trẻ, nhỏ nhẹ vang lên. Chị điên cuồng, dội một trận như bom nguyên tử không cho cô ta kịp trả lời:
Cô ta cũng không vừa, hét toáng lên muốn nổ tung chiếc điện thoại:
- Chị nói nhăng nói cuội gì thế? Chồng chị là ai? Tên gì? Ở đâu?
Chị cũng hét to để chống trả:
- Bộ cô quan hệ với nhiều người quá nên bây giờ không phân biệt ra ai là ai chứ gì? Báo cho cô biết, chồng tôi là chủ số điện thoại này nè!
Cô ấy cúp máy và khóa nguồn luôn, mặc cho chị lồng lộn trong cơn ghen điên dại. Khoảng 15 phút sau, điện thoại của chị reo lên. Là số điện thoại của cô ấy. Chu cha, gan dữ há, dám gọi lại, chắc là có chiêu gì mới mẻ đây. Nghĩ vẩn vơ rồi chị bắt máy. Nhưng lần này là giọng của một người đàn ông:
Một cảm giác xấu hổ và thẹn thùng chạy dọc suốt sống lưng chị. Trời ơi, chị thấy mình thật hồ đồ như những kẻ thiếu văn hóa. Cũng là phụ nữ với nhau, chị vừa sinh mẹ tròn con vuông, còn người ta thì đợi mổ. Chỉ mấy dòng tin nhắn bâng quơ mà chị nỡ mạt sát người con gái vô tội. Chị bối rối thanh minh với chàng trai:
- Tôi đọc được những tin nhắn quá ngọt ngào nên... Thành thật xin lỗi!
Chị thấy mình sao vô duyên quá, vội xoa dịu tình thế: - Tôi chỉ định hỏi cho ra lẽ, nhưng không hiểu sao vừa nghe giọng nói nhỏ nhẹ của cô ấy thì tôi nổi máu ghen lên nên có hành động khiếm nhã. Anh làm ơn nói cho tôi biết cô ấy nằm ở bệnh viện nào để tôi đến thăm, xin lỗi và giúp hai người làm hòa lại...
- Không phải lỗi hoàn toàn do chị đâu ạ! Cũng tại em lúc bán sim không chịu xóa tin nhắn. Chồng chị cũng quên xóa mấy tin đó luôn. Đặt trường hợp là bạn gái em, chắc cô ấy cũng ghen như chị thôi. Cuộc trò chuyện qua điện thoại kết thúc.
Chị vội đi mua một giỏ quà, đón taxi vào bệnh viện để thăm... “tình địch” của mình. Hiểu ra mọi chuyện, mọi người đều cảm thấy nhẹ nhõm, vui vẻ với nhau. Chỉ có một phần tư giờ đồng hồ sống trong tâm trạng bị hiểu lầm mà cô ấy đau khổ đến thế. Cũng chỉ có một khắc thời gian ấy thôi, trong cơn ghen tuông thiếu lý trí, chị cũng đã dằn vặt đến tột cùng. Tự nhiên chị thấy yêu chồng đến lạ lùng. Trở về nhà với những nụ hôn nồng thắm, anh có biết đâu chị vừa trải qua một “ca phẫu thuật” để làm tươi mới cuộc sống vợ chồng.