Lý do suốt 9 năm, tình yêu của chúng tôi vẫn "như thuở ban đầu"
(aFamily)- Mọi người cứ tưởng là một đôi mới yêu nhau, ríu ra ríu rít, chàng mới cưa được nàng nên chiều chuộng và nhiều trò lãng mạn. Còn nàng mới biết yêu và đang hạnh phúc nên dịu dàng, ngọt ngào lắm.
Mới nhìn, chẳng ai nghĩ chúng tôi đã yêu nhau được 9 năm. Mọi người cứ tưởng là một đôi mới yêu nhau, ríu ra ríu rít, chàng mới cưa được nàng nên chiều chuộng và nhiều trò lãng mạn. Còn nàng mới biết yêu và đang hạnh phúc nên dịu dàng, ngọt ngào lắm. Vậy nên, ai nghe chúng tôi khoe đã yêu được 9 năm thì đều tròn mắt ngạc nhiên. Thực ra, hạnh phúc nào cũng có giá của nó, không ai tự nhiên mà hạnh phúc được, phải biết cách giữ gìn, nâng niu và bồi đắp.
Tôi vẫn nhớ kỉ niệm một năm ngày yêu nhau, anh tặng tôi một hũ kẹo có 365 cái, đủ vị, đủ màu. Anh đã cất công đi tìm mua rất nhiều loại kẹo, chọn những loại có thể giữ được lâu, không bị chảy nước, có nhiều hương vị mà lại hợp khẩu vị của tôi. Anh nói 365 ngày bên tôi, mỗi ngày một hương sắc, nhưng cuối cùng đều là ngọt ngào. Đám bạn tôi phát ghen lên vì hũ kẹo ấy thì ít, mà vì sự quan tâm, tinh ý và sâu sắc của anh thì nhiều.
9 năm ròng, những món quà chúng tôi tặng nhau chưa bao giờ là những thứ giá trị hay có thể tính toán về kinh tế, trừ một vật là chiểc nhẫn cưới anh mới đeo vào tay tôi, còn lại toàn là những món quà nhỏ, xinh nhưng nhiều ý nghĩa. Tôi cũng cố gắng chăm lo cho anh như vậy. Những buổi trưa anh phải ăn cơm ở công ty, hôm nào tranh thủ được tôi đều làm cơm mang đến, anh vốn rất ghét cơm bụi, cực chẳng đã mới đành phải ăn.
Tốt nhất, đừng bao giờ để tình cảm nhạt rồi cứu vãn, hãy luôn khiến nó ngọt ngào. Phòng hơn tránh, bởi vì tránh lúc nào cũng mệt mỏi hơn phòng. Như trường hợp của Nga, theo tôi bây giờ cũng hơi khó khăn rồi. Tuy vậy, cũng không phải đã hết. Làm hết sức mình trước khi có bất cứ quyết định nào, Nga nhé. Tranh thủ dành thời gian gặp nhau, ôn lại kỉ niệm, để quá khứ sống lại, có khi sẽ thấy yêu nhau nhiều hơn đấy.