Xem phim Sex Education, tôi bỗng nhớ đến bố mình: Cách hành xử tuyệt vời của ông dạy tôi 1 bài học đắt giá ghi nhớ suốt đời!
Cách dạy dỗ của bố theo tôi đến suốt cuộc đời.
Tôi và vợ thỉnh thoảng có thói quen cùng nhau xem phim trên Netflix sau khi con cái đã đi ngủ. Một lần, chúng tôi chọn Sex Education, ban đầu chỉ nghĩ đơn giản là một bộ phim giải trí thôi, ai ngờ lại có nhiều chi tiết khiến tôi suy nghĩ mãi. Đặc biệt, mối quan hệ giữa ông Michael và Adam Groff trong những mùa đầu để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc.
Ông Michael là một người cha nghiêm khắc đến mức khô khan, luôn muốn con trai phải khuôn phép, mạnh mẽ và “đúng chuẩn” theo tiêu chuẩn của mình. Nhưng sự áp đặt ấy đã khiến Adam ngày càng thu mình, chống đối, và rốt cuộc khoảng cách bố con cứ thế lớn dần. Tôi vừa xem vừa thấy nhói lòng, bởi sự cứng rắn thái quá đôi khi còn tệ hơn cả sự bỏ bê. Nó không chỉ làm tổn thương tinh thần của con mà còn khiến con đánh mất niềm tin nơi cha mình.
Ngay lúc đó, tôi chợt nhớ về bố tôi, một người thợ mộc bình dị, không được học hành đầy đủ nhưng lại có cách dạy con bằng sự dịu dàng hiếm có.
Tôi vẫn nhớ như in một kỷ niệm hồi cấp 3. Hôm đó, tôi và một bạn học xích mích rồi đánh nhau, cả hai bị mời phụ huynh lên trường. Tôi lo lắm. Bạn tôi có bố là trưởng phòng ở một công ty lớn, ăn mặc chỉnh tề, vừa đến nơi đã lao vào tát con trước mặt cô giáo và bạn bè. Cảnh ấy khiến tôi càng thêm run sợ, trong đầu nghĩ: “Không biết lát nữa bố mình sẽ nổi giận ra sao”.

Ông Michael Groff
Thế nhưng mọi chuyện lại diễn ra hoàn toàn khác. Bố tôi đến, không hề quát tháo, chỉ cúi đầu xin lỗi cô giáo vì con trai gây chuyện. Suốt buổi, ông không nói nặng lời nào. Tôi thở phào, nhưng trong lòng vẫn thấp thỏm chờ một trận mắng ở nhà.
Không ngờ, tan học, bố rủ tôi ghé vào quán phở quen. Hai bố con vừa ăn, vừa trò chuyện. Ông không trách mắng mà hỏi tôi vì sao lại đánh nhau, rồi từ tốn phân tích phải trái. Ông kể cho tôi nghe những va vấp của chính tuổi trẻ mình, chia sẻ cả những cảm giác tức giận, tự ái, để tôi hiểu rằng ai cũng từng nóng nảy, quan trọng là phải biết dừng lại đúng lúc. Ông dạy tôi cách xin lỗi, cách đối diện với sai lầm và sửa chữa. Buổi ăn tối hôm ấy trở thành một trong những kỷ niệm tôi không bao giờ quên.
Tôi nhận ra, tình yêu thương của bố không cần những lời quát mắng, cũng chẳng cần những triết lý cao siêu. Chỉ bằng sự lắng nghe, sự kiên nhẫn và đối xử với con như một người bạn, ông đã khiến tôi tự giác thay đổi, và từ đó không còn lặp lại sai lầm.
Giờ đây, khi ngồi xem Sex Education, tôi càng thấm thía bài học ấy. Tôi nghĩ, may mắn lớn nhất của tuổi thơ tôi chính là có một người cha biết dạy con bằng sự dịu dàng. Và tôi muốn nối tiếp điều đó cho các con của mình – dạy con bằng sự thấu hiểu và tình cảm, chứ không phải bằng roi vọt hay áp đặt.