Vợ hồn nhiên "đốt tiền"
Vợ anh vui cũng shopping, buồn cùng shopping. Cô luôn "hồn nhiên" tiêu tiền mà không nghĩ tới ngày mai.
Anh Hùng không phải là một người đàn ông keo kiệt, “đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành”. Nhưng đồng tiền làm ra không dễ dàng gì, nên với anh, chi tiêu phải hợp lý, đúng mục đích. Chỉ đơn giản vậy thôi, mà vợ anh chưa bao giờ ý thức được điều đó.
Với cô ấy, shopping không chỉ là một thú tiêu khiển giúp cô vui lên trong lúc buồn, mà còn giúp cô vui gấp 5-10 lần trong lúc vui.
Vì thế, lúc vui cô ấy cũng đi shopping, buồn cô cũng đi shopping. Mỗi lần đi shopping là cô mua sắm rất nhiều quần áo.
Điều anh phàn nàn chính là có nhiều bộ cô dùng đến nhưng có những bộ chẳng bao giờ được ngó ngàng, hoặc chỉ mang ra mặc để “soi gương” rồi lại treo vào tủ để đấy.
Được một thời gian lâu lâu, cô lại dọn tủ và mang về quê cho anh, chị em ở dưới quê mặc. Hoặc cô cho họ làm khăn lau nhà.
Vợ anh vui cũng shopping, buồn cùng shopping (Ảnh minh họa)
Mà có phải rẻ đâu, vợ anh “con nhà lính, lại tính nhà quan”. Làm nhân viên văn phòng nên thu nhập thì chỉ được 3 triệu đồng một tháng, nhưng cô không tiếc tay đi mua sắm những bộ quần áo có giá đến hàng triệu đồng, rồi về lại bỏ đi. Mà tiền đấy ở đâu ra? toàn là lấy từ ví của anh, mồ hôi nước mắt của anh.
Tiền anh làm ra, tiêu không được tiêu. Nhìn vợ vung tay quá trán, anh cũng xót xa lắm. Thi thoảng anh góp ý vợ là lần sau đi mua đồ thì lựa cẩn thận cho đỡ phí, chứ có những cái quần, cái áo bỏ ra hàng triệu đồng mà chỉ mặc 1-2 lần, thậm chí còn không mặc đến, đem cho người ta cũng không dùng được, lại làm khăn lau nhà thì phí,…
Ấy thế nhưng, cứ động nói thế là cô lại nghĩ là anh tiếc tiền, keo kiệt nên không muốn để cô đi mua sắm quần áo nhiều.
Thế là lại khóc lóc, than vãn anh không yêu, không thương cô. Cô trách móc anh hồi mới yêu thì thế, chiều chuộng, muốn cái gì cũng mua cho cái ấy, bây giờ cưới được rồi, lại thay đổi 180 độ.
Cô gào lên: "Ân hận quá, biết thế này tôi không thèm lấy anh,…".
Thế là lại dọa dẫm đòi ly dị. Cô ôm con đi khiến hai vợ chồng lại “chiến tranh lạnh” đến cả tuần.
Anh hỏi gì cô cũng không nói, điện thoại cũng nghe, mặt cứ sưng sỉa, không khí gia đình như có đám ma. Chỉ đến khi cần tiền đi shopping, cô mới chịu làm lành với chồng.
Anh đã quá mệt mỏi về cái tính trẻ con của vợ. Mà khổ nỗi, đâu còn trẻ trung gì nữa đâu, năm nay cô đã hơn 30 tuổi đầu rồi. Cưới nhau cũng được 6 năm nay rồi, vậy mà cô chẳng biết lo lắng gì cả, cứ có tiền là chỉ lo đi mua sắm quần áo, son phấn, ăn diện.
Nhiều lúc anh nghĩ, không biết người đàn bà của anh còn “hồn nhiên” như vậy đến bao giờ nữa đây. Anh không biết phải làm gì để “trị” được cái tính trẻ con của vợ đây.
Nhiều ông chồng khổ vì vợ mê shopping