Tủi phận gái xấu công sở

Trang Anh,
Chia sẻ

Nhan sắc có hạn, gái xấu công sở phải chịu ấm ức, tủi thân vô cùng khi cánh đàn ông chỉ tốt với gái xinh, ga lăng có chọn lọc.

"Gái xấu thì không có quà"

Loan xấu, ngoại hình không có một nét nào ăn điểm: lùn, quắt, da đen, mũi tẹt. Nhưng từ bé đến lớn cô chẳng bao giờ tự ti vì mình xấu. Bởi vì bù lại vẻ ngoài không ưa nhìn, Loan rất thông minh, sáng dạ. Suốt cuộc đời đi học, Loan luôn được các bậc phụ huynh lấy ra làm gương cho các bạn đồng trang lứa. Loan tự tin với trí tuệ của mình, tin rằng nhất định cô sẽ vô cùng thành công trong sự nghiệp.

Loan không ngờ rằng mình lại ngã ngựa đau đớn ngay lần đầu tham gia tuyển dụng chỉ vì... xấu. Đi đến đâu, người ta cũng chê cô lùn dí lùn dị và cho out luôn từ vòng gửi xe. Có người còn nói thẳng “Em trông bé tí như học sinh cấp hai, ai người ta tin tưởng làm việc chung được.” Mãi tới một lần đăng ký thi tuyển online, Loan mới được một công ty “tặc lưỡi” nhận vào vì kết quả thi test online đứng đầu.

Nghe tin có một em gái trẻ tuổi mới vào làm, cánh mày râu trong công ty nhao nhao sang phòng Loan để xem mặt. Nhiều người vô duyên hỏi to: “Em Loan mới vào là em nào thế? Có xinh không?” và nhận được câu trả lời cũng vô duyên chẳng kém: “Không. Vừa lùn vừa xấu.”; "Ối giời, về đi, không cần phải xem đâu cho mệt". Loan chẳng biết trốn mặt đi đâu.

Càng làm việc lâu, Loan càng thấm thía câu nói “Phụ nữ xấu thì không có quà”. Cánh đàn ông trong công ty  chẳng để cô vào mắt, họ còn không thèm xem Loan là phụ nữ nữa.

Có lần Loan đến cửa công ty thì gặp anh Nam phó phòng. Hai anh em đang vừa đi vừa nói chuyện, bỗng dưng ông anh ném luôn cặp táp và một túi đồ nặng trịch cho Loan “Em đem lên phòng hộ anh cái, anh ra đây có tí việc”. Loan chao đảo một hồi mới đỡ được đống đồ. Tưởng Nam có việc gì, quay ra thì thấy chàng ta đang cun cút dắt xe cho “hoa hậu” của công ty, miệng cười nịnh nọt thể hiện sự ga lăng với người đẹp.

Tủi phận gái xấu công sở 1

Chẳng ai thèm ga lăng với Loan vì cô là cô nàng xấu xí - (Ảnh minh họa).

Ngày 8-3, các giai trong công ty họp nhau đóng quỹ để mua quà cho chị em. Trung – chàng kế toán có phần hơi “kỹ tính” và “nữ tính” được giao nhiệm vụ mua hoa và quà.

Kỹ tính là thế mà chàng vẫn để sót cô em xấu xí của cơ quan. Sát đến giờ tổ chức buổi tiệc cho chị em, nhìn thấy Loan loe ngoe gần bàn tiệc, Trung mới tá hỏa: “Chết rồi mấy ông ơi, tôi quên không mua quà cho em Loan rồi”. Đám đàn ông xúm vào chửi Trung đần, có mỗi một em… xấu nhất công ty mà cũng quên cho được. Trung phân bua “Không phải tôi cố ý kỳ thị em nó đâu, chỉ là khuôn mặt đen đen của em ấy làm tôi sợ. Tôi buộc phải cố gắng xóa nó ra khỏi đầu nên mới quên béng quà của em ấy.”

Hôm đó, các chàng đành chữa cháy chạy ra mua tạm một bông hồng cho Loan. Nhìn bông hồng bọc ni lông kiểu quê quê, khác hẳn với những bông hồng của các chị em khác thắt nơ rất điệu, rất sang, ai cũng biết đó chỉ là quà mua vội để lấp chỗ trống.

Cánh đàn ông trong công ty lúc nào cũng ga lăng, nhưng toàn ga lăng với người khác. Họ không có thời gian để ga lăng với Loan. Cô chẳng bao giờ nhờ được các anh trong công ty tí gì, bởi mỗi lần cô mở miệng thì y như rằng câu trả lời sẽ là: “Ơ, anh xin lỗi, anh mới nhận lời giúp cái A. việc xyz”. Chẳng cần nói cũng biết cô A. kia là “hot girl công sở”, đâu đến lượt phận gái xấu như Loan nhận sự giúp đỡ của các anh.

Nhiều lúc, Loan tức điên với mấy em “chân dài óc ngắn”. Bọn đó chẳng làm gì, chỉ suốt ngày mắt chớp chớp, cười ngây thơ tán mấy ông dại gái trong cơ quan làm việc hộ, thế rồi toàn được sếp khen là làm nhanh, làm vượt chỉ tiêu. Trong khi đó, Loan mài mặt cả ngày cũng không hết việc, toàn bị mắng là chậm chạp dù thực tế đầu óc Loan rất thông minh, nhanh nhạy.

Thực ra, thỉnh thoảng mấy ông trong công ty cũng nhớ đến Loan. Đó là những lúc có bạn bè là trai già bị ế, hoặc xấu quắc cần câu không tìm nổi người yêu. Khi được mấy tay đó nhờ mai mối, người đầu tiên họ nghĩ đến là “cô em xấu xí lùn dí lùn dị” ở chỗ làm.

Vì thế, Loan đã mấy lần phải đi gặp mặt cùng những đối tượng “không còn gì để nói” kể trên. Toàn bộ những anh chàng rách nát tồi tệ nhất, cánh đàn ông trong công ty đều dắt Loan đến xem mắt. Lần nào mấy ông anh cũng động viên mà như móc mỉa cô: “Em nhớ phải biết mình là ai và đang ở đâu. Ngoại hình như em kiếm được người như bạn anh là tốt lắm rồi đấy. Đừng kén cá chọn canh”.

Biết phấn đấu, gái xấu công sở tự kiếm được quà

Nhiều khi rất tủi thân vì hành động vô duyên, “dìm” gái xấu của cánh mày râu trong công ty, nhưng Loan nhủ thầm: không chấp. Mà cũng may nhờ sự dìm ấy của các anh, Loan lại càng độc lập, nhanh nhẹn, thạo việc. Sau một thời gian vào làm, Loan đã chứng tỏ được sự vượt trội khi giải quyết hàng loạt các hợp đồng khó nhằn. Dù không cao, cô vẫn được mọi người ngước nhìn.

Không cần cố gắng lấy lòng những người kỳ thị mình, Loan gia nhập hội các cô, các chị hơi có tuổi một chút nhưng điềm đạm, biết cư xử. Ở đó, Loan ít tuổi nhất, lại thông minh sáng dạ nên rất được cưng. Thỉnh thoảng, các chị, các cô dẫn Loan đi spa cùng để cải thiện sắc đẹp. Được đầu tư tu sửa đúng chỗ, trông Loan cũng bớt xấu xí.

 Tủi phận gái xấu công sở 2
Xấu nhưng biết tự phấn đấu, Loan vẫn giành được quà - (Ảnh minh họa).

Chơi với những người phụ nữ đứng tuổi, Loan càng thêm kinh nghiệm về cuộc sống. Cô học được nhiều điều hay ho, được dạy cho đối nhân xử thế. Thi thoảng, Loan còn “bị” các chị, các cô lôi tới nhà cùng nấu nướng, làm bánh trái tại gia. Loan đảm đang hơn hẳn, tay nghề nấu nướng nâng cao rõ rệt. Thấy tính cách Loan hiền hòa, chăm chỉ, nhanh nhạy, một bác nhanh tay "vợt" lấy cho đứa cháu. Trời se duyên, hai người thành một đôi thật. Người yêu Loan tài giỏi, có chức quyền và cũng rất từng trải. Anh ngán tận cổ mấy “chân dài óc ngắn” và muốn tìm người vợ “tốt gỗ” chứ không phải “tốt mỗi nước sơn”.

Có người yêu, Loan càng để ý, săn sóc ngoại hình, nữ tính và dịu dàng hơn bao nhiêu. Tính tình cũng ngọt ngào, đáng yêu hơn hẳn. Lúc ấy, mấy chàng trong công ty mới tiếc hùi hụi vì đã bỏ qua một viên ngọc chưa được mài ở ngay trước mắt.

Chia sẻ