Tự ý truyền dịch coi chừng thiệt thân
Cứ thấy mệt mỏi, nhiều người lại đi truyền "nước biển", song theo bác sĩ, nếu không có chỉ định hoặc thực hiện ở nơi không đủ điều kiện chống sốc, việc truyền dịch có thể gây nguy hiểm.
Quần quật với công việc buôn bán, mỗi lần thấy trong người mệt mỏi, hoặc đau đầu, ăn không ngon là chị Hà - một chủ hiệu tạp hóa ở chợ Phạm Thế Hiển, quận 8, lại đi đến hiệu thuốc để được truyền dịch.
"Tác dụng đến bao nhiêu không biết, nhưng tôi thích cảm giác mát lạnh khi truyền dịch. Hầu như tháng nào tôi cũng đến nhà thuốc để vào ít nhất 4 chai glucoza", chị Hà nói.
Cùng sở thích như chị Hà, ông Định (61 tuổi) nhà ở quận Phú Nhuận nhờ hẳn một y tá đến truyền dịch tại nhà. Theo cô con gái của ông Định, thay vì cố ăn uống các loại thức ăn con cái mua cho, ông lại chỉ trông chờ được vào "nước biển".
"Nhiều người chỉ bị đau đầu nhưng cứ nằng nặc đòi vô nước biển. Chúng tôi khuyên không nên thì bị phản ứng bằng cách bỏ đi nơi khác", anh Nguyên nói.
Một bác sĩ khoa khám Bệnh viện Nhân dân Gia Định cho biết, sốc phản vệ khi truyền dịch là khả năng có thể xảy ra và khó tiên lượng trước, do cơ thể là một khối thống nhất hoàn hảo, việc tiêm truyền không phù hợp sẽ gây các rối loạn.
"Trên thực tế, không ít trường hợp bị sốc khiến cơ thể lạnh toát hoặc tím tái ngay sau khi truyền được vài phút. Nặng hơn bệnh nhân có thể tử vong như trường hợp vừa xảy ra tại Hóc Môn", một bác sĩ khác đang công tác tại Bệnh viện Nguyễn Trãi cho hay.
Ông Nguyễn Minh Hùng, Chánh thanh tra Sở Y tế TP HCM cũng cho rằng, tỷ lệ người bị sốc do truyền dịch không cao nhưng vẫn có thể xảy ra. "Điều này rất dễ lý giải bởi dịch truyền dù là đường glucoza thì cũng thành chất lạ đối với cơ thể", ông Hùng nói.
Cũng theo ông Hùng, ngoài việc người dân sính truyền dịch, thì các hiệu thuốc, phòng khám chính là nguyên nhân khiến tình trạng "vô nước biển" trở nên tràn lan.
"Vì lợi nhuận, khi người bệnh muốn được vào nước, thay vì tư vấn hoặc từ chối, hầu hết các hiệu thuốc, phòng khám lại sẵn sàng phục vụ, thậm chí thấy người bệnh thiếu hiểu biết, nhiều nơi còn gợi ý truyền dịch bất chấp thăm khám", ông Hùng nói.
Việc truyền dịch theo bác sĩ Hùng, chỉ an toàn khi có chỉ định của bác sĩ, để xác định cơ thể bệnh nhân đang trong tình trạng như thế nào và cần những loại dịch truyền gì. Ngoài ra, nơi truyền dịch phải có đủ các điều kiện xử lý chống sốc để phòng sự cố. Người truyền dịch cũng phải có trình độ chuyên môn.
"Cụ thể trong vụ sốc truyền dịch gây tử vong ở Hóc Môn, người truyền dịch cho nạn nhân chỉ là một y sĩ y học cổ truyền với công việc chính chẩn bệnh, kê toa, bốc thuốc. Nơi truyền dịch là một chiếc giường nằm chứ không có các phương án xử lý nếu có xảy ra sốc", ông Hùng nói.
Nói về tác dụng của truyền dịch, hầu hết bác sĩ đều khẳng định, loại dịch truyền glucoza phổ biến chỉ cung cấp chất dinh dưỡng trong trường hợp suy kiệt, ăn uống kém chứ không có khả năng chữa bệnh. Lạm dụng truyền dịch, ngoài nguy cơ sốc phản vệ, còn lãng phí tiền bạc và thời gian.
Hiện dung dịch glucoza do nhiều hãng sản xuất. Các loại thường thấy là glucoza 5%, tức cứ 100 ml nước chứa 5 g đường, 10%, 20% và 30%. Với chai glucoza 5%, người được truyền sẽ chỉ được cung cấp năng lượng tương đương với việc ăn một bát cơm.