Yêu thêm lần nữa
29 tuổi, cay đắng chia tay với mối tình đã kéo dài gần 6 năm, cô kết hôn với người đàn ông chỉ mới quen được bốn tháng...
29 tuổi, cô đang là phó giám đốc trong một công ty liên doanh với Nhật Bản. 29 tuổi, người ta nhìn cô bằng cặp mắt ngưỡng mộ, ngưỡng mộ sự tài năng, thành đạt và vẻ trẻ trung xinh đẹp ở nơi cô. 29 tuổi, cay đắng chia tay với mối tình đã kéo dài gần 6 năm, cô kết hôn với người đàn ông chỉ mới quen được bốn tháng. Những tưởng cuộc hôn nhân không bắt đầu bằng tình yêu ấy sẽ khiến cô phải trả giá bằng cuộc sống tẻ nhạt, vô vị. Vậy mà khi ở vào cái tuổi 30 với một đứa con đã gần bốn tháng tuổi, cô thẹn thùng: “Chồng ơi! Hình như em yêu anh mất rồi!”.
Tốt nghiệp đại học với tấm bằng giỏi trong tay, không khó khăn để Hoa kiếm được một công việc ổn định, mức lương dư dả. Cộng thêm vẻ ngoài xinh xắn, tự tin, cô đã lọt vào mắt xanh của vô số chàng trai thành đạt. Trong số đó, Hoa chọn Duy – một chàng trai Hà Nội, một bác sĩ giỏi làm việc trong cái bệnh viện to nhất nhì thủ đô. Thời còn là sinh viên cô chỉ biết cắm đầu vào học, vậy nên lẽ đương nhiên với cô, Duy là mối tình đầu.
Tình yêu của Duy nhẹ nhàng, bình thản, nhưng với một kẻ lần đầu tiên nếm trải cảm giác được yêu như cô, thế đã là quá đủ. Cô dại khờ trao hết cho Duy cả những điều thiêng liêng nhất của đời con gái, tin chắc vào một ngày mai sẽ cùng Duy xây đắp nên “ngôi nhà và những đứa trẻ”. Cho đến một hôm, Duy báo tin anh được bệnh viện cử sang nước ngoài du học. Trong lúc tình yêu còn đang say đắm, Hoa vẫn buộc phải đồng ý - vì tương lai của anh. Cô chấp nhận trở thành một cái bến đứng đợi thuyền, kiên định và mỏi mòn.
Một ngày không nắng, Duy hẹn gặp và bất ngờ đề nghị chia tay. Hoa không tin nổi vào tai mình khi nghe lý do Duy đưa ra: “Lúc ở bên đó anh đã có tình cảm với một đồng nghiệp, bọn anh có qua lại với nhau. Anh định dừng lại tất cả trước khi trở về nước, nhưng tuần trước cô ấy có gặp anh và thông báo về cái thai đã bốn tháng. Đứa bé vô tội, cô ấy cũng nói không muốn bỏ nó đi. Anh đã phải suy nghĩ rất nhiều. Là một thằng đàn ông, anh phải có trách nhiệm, dù sao thì khi ở bên đó anh cũng đã từng ngã lòng trước cô ấy. Anh xin lỗi… vì anh đã phản bội em!”. Hoa chết lặng, còn sự lựa chọn nào khác đâu chứ!
Cuộc hôn nhân đó là kết quả công sức vun đắp của gia đình cả hai phía, vì khi đó cô 29, còn chồng cô đã 34. Anh là một kỹ sư làm việc trong viện nghiên cứu khoa học, hiền lành, ít nói, có vẻ “nhát” khi tiếp xúc với phụ nữ. Dưới sự hối thúc của hai bên nội ngoại, hai tháng sau khi cưới, cô mang thai. Từ lúc đó, hầu như sáng nào anh cũng chở vợ đi làm, tối lại đợi để đón về. Về tới nhà là anh lao vào bếp xào xào nấu nấu, còn cô chỉ việc lăng xăng nhặt rau, lau bát. Anh chú ý đến sắc mặt vợ mỗi khi ăn, hỏi cô ăn có ngon miệng không để hôm sau anh đổi món. Anh chăm sóc cô từng ly từng tý. Hình như trong mắt anh, cô giống như một quả trứng dễ vỡ thì phải.