50 tuổi... tôi vẫn say đắm mối tình trên mạng
Tôi quen em qua mạng, em cởi mở dễ gần, thông minh, hài hước, đặc biệt nhạy cảm và sắc sảo vô cùng. Rồi chẳng biết từ khi nào, tôi chờ đợi nick em sáng lên mỗi tối.
Tôi quen em qua một trang web cộng đồng - đó là trang web Vip chuyên về đầu tư và kinh doanh. Em xuất hiện với comment lạ hoắc… tôi tò mò không phải vì cái tên mà vì lời đề nghị quá thẳng thắn: “Em lần đầu tiên học làm kinh doanh nên rất muốn các anh chị truyền đạt kinh nghiệm. Em cũng hy vọng được hợp tác trong một ngày không xa… Thông tin trao đổi với em qua email… và số ĐT…“.
Ngẫu hứng tôi nhấc điện thoại alo. Thật bất ngờ vì đó là một cô gái. Em có giọng nói truyền cảm hơn cả các nhân viên tổng đài. Và đặc biệt: giọng cười của em khiến tôi không khỏi sững sờ vì… lần đầu tiên trong đời tôi được nhận một giọng cười dễ thương đến thế. Nụ cười cho tôi cảm nhận chủ nhân nó là cô gái… thú vị.
Và quả thật em rất thú vị: em cởi mở dễ gần, thông minh, hài hước, đặc biệt nhạy cảm và sắc sảo vô cùng. Điều đó tôi thấy được qua một thời gian giao tiếp với em bằng online. Không phải ngẫu nhiên mà một người đàn ông 54 tuổi thành đạt, nghiêm túc và sống có nguyên tắc như tôi lại bị chinh phục bởi cô gái xa lạ không quen biết.
Em thể hiện sự kính trọng và coi tôi như người thầy dẫn dắt. Còn tôi coi em giống người bạn hơn là một học trò. Không hiểu sao tôi có thể chia sẻ với em mọi chuyện về công việc và cả những tâm sự riêng tư. Có lẽ vì một điều nữa là tôi thấy em mới mẻ và thu hút…
Ảnh minh họa |
Rồi chẳng biết từ khi nào, nói chuyện với em đã trở thành nhu cầu thường nhật. Tôi chờ đợi nick em sáng lên mỗi tối. Nhiều lúc alo không có lý do gì, cố kéo dài cuộc gọi chỉ để nghe giọng em nói. Và mỗi chuyến đi công tác dài ngày, dù trong hay ngoài nước tôi cũng phải cố liên lạc với em cho bằng được… Em bí ẩn và gây sự tò mò cho tôi đến mức tôi thường chầu chực mỗi khi em có bài up lên Blog - tôi muốn khám phá em và để hiểu cuộc sống của em. Em nói với tôi em đã có gia đình… nhưng tôi có cảm nhận là em không hạnh phúc. Trong tôi xuất hiện thứ tình cảm thương và muốn che chở… Tôi luôn tìm cách để tiếp xúc với em - còn em thì lúc nào cũng khéo léo từ chối. Tôi biết em là người tế nhị (…)
Nhưng cuối cùng tôi cũng hẹn gặp được em: một buổi café và nói chuyện như những người bạn. Thật tình cờ khi phát hiện ra là chúng tôi ở không cách xa nhau là mấy!
Ngày gặp em… tôi còn ngạc nhiên hơn nữa: em quá trẻ so với tuổi. Em 28 tuổi, nếu nói có chồng và có con thì không thể tin được, phong cách em trẻ trung, năng động qua cách ăn mặc nhưng nói năng nhẹ nhàng và nữ tính. Em hay cười, nói chuyện tự nhiên và có duyên khiến tôi thực sự bị thu hút… ở em còn toát lên vẻ kiêu sa khiến người tiếp xúc phải nâng niu và trân trọng… Nói không ngoa, em giống như món trang sức đắt tiền đẹp lộng lẫy, khiến ai nhìn cũng muốn chạm vô mà lại không dám lấy vì không thể và không ai nỡ phá đi… một tác phẩm nghệ thuật!
Sau lần đó, tôi thấy xao xuyến lạ, rồi bỗng nhớ nhung… tôi thấy mình trẻ ra: tuổi trung niên mà căng tràn sức sống như thời trai trẻ… cảm giác muốn có em… muốn sống lại thời của ngọn lửa đam mê với những dư vị ngọt ngào trong tình yêu mà tôi chưa từng được có… Không nói ra nhưng trong thâm tâm tôi đã coi em giống như một nhân tình… và tình yêu tôi dành cho em là chân thật…
Có điều trước mắt tôi là sợi dây ràng buộc của 2 chữ “gia đình” - tôi đã: 1 vợ và 2 con. Người vợ bằng tuổi vốn là bạn học cũng là hàng xóm của tôi. Đám cưới vội vàng sau thời gian dài tôi đi du học và chỉ vì 1 đêm 2 chúng tôi không làm chủ được mình. 2 con tôi cũng đã trưởng thành, cũng đang đi du học – tôi là tấm gương của chúng.
Tôi biết ngoại tình trong tâm tưởng cũng là một thứ ngoại tình trong khi tôi biết tôi không có quyền lựa chọn. Tôi không thể chọn em vì em đang có một tổ ấm dù tôi biết nó không hẳn đã yên bình. Còn đối với gia đình… vợ tôi - cho dù tôi không có tình yêu nhưng…nếu nói ra chắc chắn là cô ấy vô cùng đau khổ. Mà với tôi “người đàn ông làm cho phụ nữ khóc là người đàn ông tệ nhất trên đời”.