Tình ảo

,
Chia sẻ

“Hi, chúc em một ngày làm việc vui vẻ!”. Em lặng người, cảm xúc lạ kỳ chưa từng có len dần vào em. Cứ như là tin nhắn ấy của anh, thời năm, bảy năm về trước vậy!

Một ngày, em nhận được tin nhắn: “Bạn muốn có cảm giác được người yêu quan tâm chia sẻ? Là nữ, hãy soạn tin NT Anh, là nam soạn NT Em gửi 87...”.
 
Em nghĩ, cần gì phải nhắn, mình đang có một gia đình hạnh phúc: chồng giỏi, con ngoan. Ngày nào anh cũng chia sẻ cùng em việc đưa đón các con đi học, khi vui anh còn giúp việc nhà. Bà con, bạn bè, ai cũng bảo rằng em có phước...

Buổi tối, khi anh và con đã ngủ, ngồi vào bàn soạn giáo án cho ngày mai, em mở điện thoại, lại thấy tin nhắn cũ chưa xóa. Em nghĩ, sao mình không thử xem trò trẻ con này ra sao? Thế là em soạn tin và gửi... Một tin nhắn hồi đáp liền tức khắc: “Ui mệt thế, anh vừa về đến nhà, nhắn tin để em yên tâm là anh không la cà. Giờ anh thay đồ, rồi đi đá bóng một tý cho khỏe người! Tối anh lại nhắn tin cho em! Yêu em”. Buồn cười vì nội dung tin vớ vẩn, em dẹp điện thoại...

Sáng trên đường đi dạy, điện thoại em lại rung. Dừng lại, thấy số máy dịch vụ. Tin nhắn chỉ hai dòng: “Hi, chúc em một ngày làm việc vui vẻ!”. Trưa, em đang ngồi ăn cơm với đồng nghiệp, lại có tin nhắn: “Anh nhận biết rằng thế giới này thật phong phú, có nhiều điều không thể hiểu hoặc lý giải được và chúng ta hãy khám phá nó khi có thể!". Em lặng người, cảm xúc lạ kỳ chưa từng có len dần vào em. Cứ như là tin nhắn ấy của anh, thời năm, bảy năm về trước vậy!

Và... em bỗng dưng quan tâm đến chiếc điện thoại của mình. Em chờ đợi tin nhắn buổi chiều, buổi tối... và cả sáng hôm sau... Em vui hơn khi chuẩn bị buổi sáng cho anh và hai con, em lựa chọn áo quần để ra đường cũng như ở nhà kỹ càng hơn, em trang điểm cho mình đẹp hơn...

Một tối nọ, anh nháy mắt trước chiếc váy ngủ mới của em: “Vợ à, trông hay quá!”. Em chợt se thắt cả lòng: “Mình đang làm gì thế? Thật ra, ngày nào anh cũng nhắn tin cho em với những câu quen thuộc: “Em đón con nhé, chiều anh họp, về trễ”. “Ba mẹ con ăn gì chưa?”... Hoặc: “Hai nhóc sao rồi”, “Ngủ đi” (Hai câu này anh nhắn cho em thường xuyên mỗi lần đi công tác xa nhà...). Gần một tháng trôi qua, em cứ như người được sống lại...

Cho đến lúc cầm hóa đơn điện thoại trong tay, em tỉnh hẳn người: “Hơn 1,5 triệu đồng!”. Hóa ra mỗi lời yêu thương, nhà cung cấp tính đến 3.000đ, mỗi ngày em nhận 6 lời yêu... Em đã tiêu hơn 1/4 thu nhập mất rồi! Đang ray rứt trong lòng, máy lại nhắn tin bíp bíp. Mở ra em thấy số của anh: “Anh nhận biết rằng thế giới này thật phong phú...”. Trời đất, việc gì kỳ lạ vậy? Hay anh đã phát hiện mối tình trên di động của em? Hay là anh đang ghen với cái tên “Ng ay” mà em cài vào máy cho số của dịch vụ? Chiều nay ở nhà sẽ có chuyện gì?

Em lo lắng bồn chồn, đi ra đi vào, nồi canh khét lẹt cũng không hay... Em sợ ánh mắt và cái nhìn dò hỏi từ anh... Kỳ lạ thay, anh đón con về tới cổng đã cười toe toét rồi la lên: “Ôi, vợ chiêu đãi món gì khét vậy?”. Ba cha con ùa nhau lấy cầu lông ra trước sân chơi. Xong, anh kéo các con đi tắm... Cả nhà ăn uống vui vẻ, cha con anh còn phụ em rửa chén, lau bàn. Trái tim em như có ai bóp lại, hồi hộp vô cùng...

Khi các con ngồi vào bàn học, em mới lấy chiếc điện thoại nhẹ nhàng đến bên anh giả bộ: “Anh à, anh nhắn tin gì thế?”. Đang xem tivi, anh quay sang nhéo mũi em, cái cách bày tỏ sự buồn cười, yêu dấu từ ngày xửa ngày xưa... Em giật cả mình. Anh hết sức tự nhiên lấy điện thoại của anh ra, nói: “Vợ à, hồi sáng, có ai nhắn vào máy anh: “Bạn muốn có cảm giác... Anh nhắn luôn NT Anh, rồi nó gửi anh trả lời vậy đó. Mắc cười ghê. Anh thấy câu này cũng hay, nên copy nguyên xi gửi lại em. Hì hì, không được cười. Hồi xưa em cũng đòi nắm tay anh đi khắp thế giới mà...”.

Nước mắt em chực trào ra, may mà chiếc ấm nước sôi réo lên cắt ngang câu chuyện... Em chạy vào bếp, nhanh tay xóa hết những tin nhắc của “Ng ay”.

Giờ em đã xóa luôn tên “Ng ay” để cuộc tình... thực của em và anh được vững bền.
Theo Nguyễn Thị Chi Mai
Phụ nữ Online
Chia sẻ