Thủy Tiên: Với Ưng Hoàng Phúc, tôi đã đánh mất điều quý giá
Thủy Tiên thường chọn giải pháp im lặng trước scandal về mình. Cô hy vọng khán giả sẽ nhìn vào những gì cô làm để hiểu mọi chuyện.
Tiên nhắc nhiều về những sự cố đã qua, đó là sự cố với Ưng Hoàng Phúc hay mối tình với Công Vinh?
- Cả hai, nhưng chuyện anh Vinh là bị tơi tả nhất. Bất cứ lời nói, hành động nào của chúng tôi cũng bị đưa lên mặt báo để phân tích. Ai cũng nghĩ chúng tôi tự PR nhưng chúng tôi được gì khi sau chuyện đó, anh Vinh mất quá nhiều, còn tôi bị mang tiếng đủ điều. Cuối cùng chúng tôi đã cùng nhau vượt qua được.
Còn chuyện Ưng Hoàng Phúc, tôi không buồn mà thất vọng nhiều. Đến giờ tôi vẫn không tin Phúc có thể hành xử như vậy. Với Phúc, tôi đã đánh mất một thứ rất quý giá, đó là lòng tin. Tôi tin Phúc là người hiền lành, tình cảm, nhưng có lẽ, tôi đã mù quáng và nhìn nhầm.
Bị đánh cắp niềm tin như vậy nhưng Tiên vẫn chọn giải pháp im lặng sao?
- Chuyện hai người chia tay rồi lôi nhau lên báo nói xấu, kể tội nhau, rồi đôi co qua lại rất rẻ tiền. Nếu tôi nói ra mọi chuyện, Phúc sẽ chẳng yên bình như bây giờ. Thực tình, tôi thấy thương cho Phúc và không muốn đôi co gì nữa. Rồi qua nhiều chuyện, mọi người sẽ hiểu thôi.
Điều Tiên sợ nhất bây giờ là gì?
- Sợ mất đi những thứ mình đang có. Tôi từng đọc câu chuyện của đạo Phật về một con nhện. Trước khi chết trên cành cây, con nhện nghĩ mình yêu giọt sương đọng trên mạng nhện. Giọt sương bị gió cuốn đi nên con nhện mãi yêu sương. Thế rồi Đức Phật hiển linh và giảng giải rằng cái cây mới thực sự yêu con nhện. Khi con nhện chuẩn bị chết, cây cũng muốn tự tử theo. Lúc này, nhện mới nhận ra, những thứ mình đang có mới là quan trọng nhất, còn tình yêu với giọt sương chỉ là hư ảo.
Sau khi đọc câu chuyện đó, tôi nghĩ mình cần trân trọng, yêu thương những thứ bên cạnh mình nhiều hơn.
Vậy hiện tại chị có hài lòng với những gì mình đang có không?
Tôi nghe nói Thủy Tiên rất tham vọng, sao có thể dễ dàng hài lòng như thế?
- Nếu không tham vọng thì có lẽ giờ này tôi đã không ngồi đây. Khi bị đổ scandal xuống đầu, bế tắc cùng cực, tôi nghĩ chuyện khủng khiếp nhất mình cũng vượt qua được thì không có lý do gì lại buông xuôi chỉ vì chuyện vớ vẩn như vậy. Bên cạnh đó, tôi nhờ tham vọng mà đứng lên được. Tôi tự hào vì mình cứng rắn, tham vọng nhưng không tham lam, luôn biết đâu là điểm dừng.
Xin cho tôi mạo muội hỏi một câu này. Chuyện khủng khiếp nhất mà chị nói đến có phải về ba không?
- Bạn làm tôi bất ngờ. Đúng vậy!
Tôi chưa bao giờ được nghe về chuyện của ba Tiên, trừ chuyện Tiên bị mất cha khi 9 tuổi.
Rồi bỗng một ngày, ba tôi ra đi đột ngột vì bệnh. Thấy mẹ khóc ngất lên ngất xuống, mới 9 tuổi mà tôi đã biết nói: “Mẹ không được khóc nữa, khóc thì ba sẽ không đi được”. Sau khi ba mất, tôi không chịu được cảm giác mất đi điều quý giá nhất trên đời nên đã vào chùa ở một thời gian.
Lúc đó, mẹ Tiên phản ứng ra sao?
- Khi nghe tôi muốn lên thành phố làm ca sĩ, cả nhà cấm cản vì sợ nghề “xướng ca vô loài” sẽ ảnh hưởng đến danh dự gia đình. Có lẽ mẹ thừa biết có cấm cũng không ngăn cản được cô bé bướng bỉnh là tôi. Mẹ con tôi rất thương nhau nhưng không hợp tuổi, không thể nói chuyện hay chia sẻ được với nhau.
Cũng vì mẹ Tiên là doanh nhân thành đạt nhất nhì tỉnh Kiên Giang nên muốn con nổi nghiệp chứ không ham mê ca hát?
Điều gì đã giúp Tiên vượt qua tất cả mọi khó khăn khi mới lên thành phố?
- Khi mới lên, tôi nghĩ: “Mình không còn gì để mất. Ba là điều quý giá nhất mình đã mất rồi. Vượt qua được nỗi đau đó, mình sẽ vượt qua được mọi chuyện”.
Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng khi đối mặt với cuộc sống mới, tôi choáng ngợp thực sự. Tôi lại vỡ mộng khi thi trượt vào nhạc viện. Thật may sau đó, tôi đậu vào Cao đẳng Văn hóa Nghệ thuật và gặp Vũ Ngọc Đãng, người làm thay đổi cuộc đời, suy nghĩ của tôi. Tôi gặp bác Đãng trước ca khúc Giấc mơ tuyết trắng. Người thầy, người bạn này giúp tôi tìm ra hướng đi cho cuộc đời mình.
Khi bế tắc, đã bao giờ chị có ý nghĩ buông xuôi hay buông thả mình?
- Tôi không hợp với quán bar, vũ trường, có đôi lần vào đó vì lý do công việc, nhưng nghe nhạc dập là chịu không nổi, rất khó chịu nên phải ra ngoài ngay.
Tôi có thói quen, cứ đi một thời gian là dừng lại vì khi đang đi hay đang chạy, mình không suy nghĩ gì được. Khi gặp vấn đề, tôi dừng lại khoảng một tháng để nghĩ xem mình đang làm gì, có đúng không, phải thay đổi thế nào để bắt đầu lại. Đó là cách tôi giải quyết bế tắc.
Khi gặp chuyện, chị thường cứng rắn để suy nghĩ hay sẽ khóc thật nhiều?
- Tôi rất hay khóc. Khi đọc cuốn sách viết về một cô gái đơn độc, tôi thường hay khóc vì tủi thân. Tôi cảm thấy mình phải đối chọi với quá nhiều thứ trên đời, rất nhiều chông gai, cạm bẫy mà mình quá nhỏ bé, không biết vượt qua thế nào. Còn khi gặp chuyện, tôi sẽ khóc một trận đã đời rồi tự mình nghĩ cách giải quyết.
Sao chị không chia sẻ với những người thân thiết, mẹ hay bạn bè chẳng hạn?
Thế còn Công Vinh?
- Từ chuyện lùm xùm đợt trước, tôi và Vinh thống nhất không nhắc đến chuyện tình cảm trên báo nữa. Người bình thường quen nhau đã khó, người nổi tiếng quen nhau lại càng khó.
Chị sẽ chọn một điểm dừng ở sự nghiệp để hướng đến một hạnh phúc bền lâu?
- Tôi sẽ lấy chồng vào năm 29 tuổi.
Chồng chị là cầu thủ Công Vinh chứ?
- Chẳng có ai nói trước được tương lai.
Thử hình dung, “cô vợ Thủy Tiên tương lai” sẽ thế nào nhỉ?
- Tôi thích tuýp phụ nữ biết nấu ăn, quán xuyến gia đình, độc lập về kinh tế, đứng sau lưng chồng mà không dựa dẫm vào chồng.
Tất nhiên. Vì còn độc thân mà chị đã có nhà riêng, có xe hơi, xài đồ hiệu rầm rầm.
- Tôi đi xe hơi bình thường thôi mà. Tôi thích đồ hiệu nhưng không sa đọa. Tôi biết dùng tiền vào việc ý nghĩa hơn nhiều.
Ví dụ như việc gì?
- Kinh doanh bất động sản và tích trữ vàng. Mơ ước lớn nhất hiện tại của tôi là sau khi nghỉ hát sẽ mở công ty mua bán vàng và thiết kể trang sức. Đó chỉ là mơ ước thôi nhé. Tôi còn ba năm nữa để phấn đấu.
Theo TGVH