Suýt mất chân chỉ vì một nốt côn trùng cắn
Sau 4 ngày bị côn trùng đốt ở cẳng chân trái, ông P.N.N (54 tuổi, Việt kiều Mỹ) đã phải nhập viện cấp cứu trong tình trạng tụt huyết áp, thở nhanh; còn vết côn trùng cắn sưng tấy, lan rộng từ mắt cá trái tới cẳng chân, lên gối, đùi trái và thậm chí lên tới bẹn.
Ngày 26/8, TS.BS. Dương Bích Thuỷ, Khoa Truyền nhiễm bệnh viện FV cho biết, khi đến bệnh viện, bệnh nhân P. N.N có dấu hiệu sốc, mạch nhanh, tụt huyết áp, thở nhanh… nên lập tức được chuyển vào Phòng Săn sóc đặc biệt (ICU). Qua tìm hiểu, bác sĩ nghi ngờ đây là trường hợp sốc độc tố nên đã đề xuất sử dụng kháng sinh bao phủ độc tố.
Theo ghi nhận bệnh sử, trong chuyến thăm quê tại Bến Tre vừa qua, bệnh nhân P.N.N có cơ địa bệnh đái tháo đường, bị côn trùng đốt ở cẳng chân trái. Vết đốt không nghiêm trọng, tuy nhiên trong một lần đi gặp trời mưa, vết thương bị tiếp xúc với nước ngập, gây sưng viêm. Trong vòng 4 ngày, vết côn trùng cắn sưng tấy, lan rộng từ mắt cá trái tới cẳng chân, lên gối, đùi trái và thậm chí lên tới bẹn.
Khoảng 1 ngày sau nhập viện, khoa Xét nghiệm cho cấy mủ vết thương của ông N. và phát hiện vết thương ông N. mọc hai loại vi khuẩn là Streptococcus pyogenes và Stenotrophomonas maltophilia. Trong đó, Streptococcus pyogenes là loại vi khuẩn nguy hiểm vì có khả năng phóng thích độc tố vào máu, gây sốc độc tố, đúng như tiên lượng ban đầu của các bác sĩ.
Bác sĩ Dương Bích Thuỷ cho biết, đây là một bệnh cảnh nguy hiểm, có tỷ lệ tử vong cao, có thể lên đến 70%. Trường hợp ông N., hội chứng sốc độc tố đã dẫn đến viêm cân mạc hoại tử cẳng chân trái và suy thận, nếu không được chẩn đoán và điều trị kịp thời bệnh nhân có thể phải mất chân mới hy vọng giữ được tính mạng. Theo y văn thế giới, viêm cân mạc hoại tử cẳng chân cũng là bệnh cảnh dẫn tới mất chi nhiều nhất.
Bác sĩ chuyên khoa 1 Trương Hoàng Vĩnh Khiêm, khoa Chấn thương chỉnh hình cho biết, bệnh nhân N phải trải qua 3 cuộc mổ để cắt lọc mô chết ở chân trái, cùng với sử dụng kháng sinh thích hợp có tác dụng diệt vi khuẩn, vừa có tác dụng trung hoà độc tố do vi khuẩn tiết ra. Các phẫu thuật được thực hiện với sự tỉ mỉ, cẩn trọng, cố gắng bảo tồn tối đa mô lành, đồng thời phải lọc sạch mô hoại tử.
Song song đó, bệnh nhân cần được điều trị hồi sức tích cực mới hy vọng bảo toàn tính mạng và giảm thiểu nguy cơ mất chân. Sau 3 tuần điều trị nhiễm trùng và chăm sóc hậu phẫu tích cực, vết thương đã liền mép, ông N. được xuất viện.
Bác sĩ Dương Bích Thuỷ cho biết, từ những tổn thương nhỏ như vết côn trùng cắn hay vết trầy xước ngoài da, người có bệnh nền như tiểu đường, bệnh gan, bệnh thận… có thể bị nhiễm trùng nặng, suy cơ quan, nguy cơ tử vong cao nếu không điều trị kịp thời.
Vì vậy, những người có bệnh nền như tiểu đường, bệnh gan mạn tính, hội chứng thận hư, người phải sử dụng thuốc ức chế miễn dịch như Corticoid, người bệnh HIV/AIDS khi bị côn trùng cắn hoặc có các vết thương ngoài da… không nên dùng các liệu pháp dân gian như đắp lá cây cỏ, đắp nóng, chích lễ… mà phải đến cơ sở y tế để được chăm sóc thích hợp và điều trị kịp thời.
Nếu không được xử trí tốt, vết thương rất dễ bị bội nhiễm vi khuẩn, có thể dẫn đến các biến chứng như viêm mô tế bào, nhiễm trùng máu, sốc nhiễm trùng, sốc độc tố, với nguy cơ tử vong cao trong vòng vài ngày thậm chí vài giờ.