Sống dở chết dở vì đòn trả thù hiểm độc của tình cũ
Bích tin rằng Thuyết vào làm ở công ty này không phải do ngẫu nhiên bởi cô đã bắt gặp ánh mắt thù hận lóe lên trong đôi mắt Thuyết...
Khi biết tin Vân sắp kết hôn với một chàng trai trẻ tên Thuyết - trùng tên với người cũ của cô, Bích nơm nớp lo sợ. Giác quan thứ 6 của Bích cảnh báo chuyện chẳng lành sắp xảy ra.
Trong công ty, Bích và Vân thân thiết như chị em. Vân chính là giám đốc công ty và cũng là người nâng đỡ Bích rất nhiều trong công việc. Nghe tin vui của Vân, đáng lẽ Bích phải vui mừng chúc phúc. Nhưng khi Bích tận mắt thấy Vân giới thiệu Thuyết vào làm việc ở vị trí trưởng phòng, Bích đã sốc không nói nên lời.
Bích tin rằng Thuyết vào làm ở công ty này không phải do ngẫu nhiên bởi cô đã bắt gặp ánh mắt thù hận lóe lên trong đôi mắt Thuyết. Bích tin chắc phán đoán của cô là hoàn toàn chính xác. Đôi khi Bích muốn tâm sự với Vân về quá khứ giữa cô và Thuyết, nhưng đối với vẻ mặt ngập tràn hạnh phúc của một cô dâu sắp lên xe hoa, Bích không thốt nên lời. Vân từng gọi Bích đến văn phòng và nói: "Chị xin lỗi em vì đáng nhẽ người ngồi lên vị trí trưởng phòng phải là em chứ không phải Thuyết. Thuyết và chị đến với nhau cũng lắm điều dị nghị. Mọi người bảo anh ấy bất tài, vô năng cho nên chị mới để anh ấy ngồi tạm ở cái ghế trưởng phòng. Sau khi cưới nhau, chị sẽ đưa anh ấy lên vị trí phó giám đốc và trả lại ghế trưởng phòng cho em. Em ráng đợi nhé". Bích nghe xong mà tim đập thình thịch, đầu cô tê dại vì run sợ. Cô không biết nên vui hay nên mừng trước tin đó.
Ngày Thuyết chính thức vào làm ở công ty, người đầu tiên mà anh gọi vào văn phòng không ai khác chính là Bích. Thuyết đóng chặt cửa lại và với tay kéo cô vào lòng, anh khẽ bảo: "Lâu quá không gặp, em có nhớ anh không?". Bích run sợ cố tình đẩy Thuyết ra, nhưng anh đã dùng tay siết chặt lấy cô. Anh ta nói: "Cơ thể của em vẫn mềm mại như xưa. 3 năm em rời bỏ anh là khoảng thời gian anh đau khổ và dằn vặt nhất. Em có biết anh nhớ em đến mức nào không?"
Ảnh minh họa
Bích khẽ bảo: "Nếu anh không buông tôi ra, tôi sẽ hét lên cho xem". Thuyết cắn vào tai cô thì thầm: "Em cứ hét thoải mái, rồi mọi người sẽ chạy vào xem, nhìn bộ dạng của em. Họ sẽ không nghĩ anh phản bội Vân và tằng tịu với một cô nhân viên quèn mới quen. Thay vào đó, họ sẽ nghĩ em là kẻ thứ 3 cố tình dụ dỗ anh. Tối nay, anh đã đặt phòng khách sạn rồi, nếu em không đến, anh sẽ cho em thấy hậu quả vì không chịu nghe lời". Bích chật vật muốn thoát khỏi bàn tay ác ý của Thuyết. Cô sợ muốn khóc. Khi điện thoại vang lên, Thuyết mới lưỡng lự buông cô ra. Bích đã chớp ngay thời khắc ấy và bước vội ra khỏi văn phòng của Thuyết, cô sợ hãi vì biết đòn trả thù của Thuyết chỉ vừa mới bắt đầu.
Khi màn đêm buông xuống, Bích lo sợ nhìn đồng hồ và đếm từng giây từng phút cầu mong thời gian trôi thật nhanh cho đến sáng mai. Bỗng nhiên tin nhắn đến, Bích mở điện thoại ra và sốc trước những hình ảnh làm tình khi xưa giữa cô và người cũ. Anh ta còn nhắn kèm: "Em có muốn những tấm hình này đến tay Vân không? Đến khách sạn ngay cho anh". Bích hít sâu một hơi, cô vội bắt ngay taxi đến khách sạn. Vừa vào phòng, Thuyết đã dộng đầu Bích thật mạnh vào tường, cơn đau khiến cô choáng váng cả mặt mày. Sau đó Thuyết ném cô lên giường, anh lao vào cắn xé và giày vò cô thậm tệ. Bích hét lên: "Anh làm tôi đau quá, buông ra ngay". Bàn tay thô bạo của Thuyết liên tục giày xéo cơ thể của Bích, anh ta khoái chí cười như điên dại.
Thuyết nhắc lại chuyện xưa: "3 năm trước em bỏ rơi anh để chạy theo một thằng đàn ông khác giàu có. Sau đó anh nghe tin hắn đá em, anh đã cười vì sung sướng, tuy nhiên cảm giác hận thù của anh vẫn chưa nguôi ngoai..."
Bích đau đớn van xin: "Xin anh hãy dừng lại trước khi quá muộn, nếu chị Vân biết mọi chuyện, chị ấy sẽ đau khổ lắm. Anh không nghĩ đến cảm xúc của chị ấy sao?". Thuyết tát mạnh vào mặt Bích, anh gầm lên: "Anh không quan tâm cô ta nghĩ gì, cô ta ngu dại và cả tin giống như anh khi xưa nên mới bị người ta giẫm đạp một cách tàn nhẫn. Đời sẽ dạy cho cô ta biết nên tin vào ai".
Bích thật sự khiếp sợ, Thuyết bây giờ không còn là người đàn ông hiền lành khi xưa, cô khẽ bảo: "Những điều anh đang làm bây giờ chỉ chứng minh một điều, khi xưa tôi rời bỏ anh là đúng". Thuyết nghe xong, khuôn mặt của anh tức giận tột độ. Anh ta đưa tay bóp chặt lấy cổ Bích, bàn tay Thuyết như gọng kìm khiến Bích không tài nào thở nổi. Thấy gương mặt Bích tái mét, Thuyết mới nới lỏng bàn tay, anh cười khoái trá: "Anh sẽ hành hạ em thật chậm rãi để em nếm trải cảm giác thật đau đớn. Cho dù em cảnh báo điều gì thì Vân cũng không nghe lời đâu, cô ả yêu anh đến mức mê muội rồi".
Những điều Thuyết nói quả thật không sai. Từ sau lần đó, Thuyết luôn gọi Bích đến làm nô lệ tình dục của anh tại khách sạn. Nếu cô không đến, anh ta dọa sẽ tung ra xấp hình làm tình khi xưa và thêu dệt nên câu chuyện cô ghen tức và uy hiếp anh rời bỏ Vân. Khả năng rất cao là Vân sẽ nghe những lời dối trá của Thuyết, bởi Bích đã từng chứng kiến Vân hủy ngay cuộc họp quan trọng để chạy như điên đến bệnh viện vì nghe tin Thuyết bị tông xe. Tất nhiên đó chỉ là đòn nhử của Thuyết mà thôi, chỉ để chứng tỏ với cô một điều rằng anh ta chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim Vân.
Ảnh minh họa
Khoảng thời gian này với Bích giống như địa ngục khi cô bị Thuyết hành hạ thậm tệ cả về thể xác lẫn tinh thần. Có đôi lúc, cô muốn chết để được giải thoát khỏi con quỷ đó. Thuyết gần như nắm chắc phần thắng rằng Bích sẽ không dám phản kháng lại anh. Anh biết chắc Bích sẽ không dám nghỉ việc và chạy trốn anh, bởi Bích vốn là người tham vọng. Sắp ngồi vào ghế trưởng phòng rồi, cô sẽ không dại gì nghỉ việc và bỏ lỡ bao nhiêu năm phấn đấu. Chỉ vì nắm được điểm yếu đó nên Thuyết mới tự tin đến vậy. Chỉ còn một tuần nữa là đến ngày tổ chức hôn lễ của Thuyết và Vân, Bích cảm thấy lo sợ tột độ. Khi Thuyết ngồi lên ghế phó giám đốc, anh ta sẽ mượn quyền lực để o ép và hất cô ra khỏi vị trí trưởng phòng. Những năm phấn đấu của cô rồi cũng sẽ tiêu tan trong phút chốc. Suy nghĩ một hồi lâu, Bích cuối cùng đã nghĩ thông suốt mọi chuyện, chuyện đi xa đến mức này chỉ bởi vì cô không chịu buông bỏ tham vọng của mình.
Khi nhìn thấy cảm xúc đan xen giữa thất vọng, đau đớn và căm hận ánh lên trong đôi mắt của Vân, Bích biết rằng cô và Thuyết đã khiến Vân tổn thương nặng nề. Bích quyết định kể mọi chuyện cho Vân nghe và cô tin chắc rằng Vân sẽ có sự lựa chọn sáng suốt cho riêng mình. Khi Bích bước ra và khép cửa lại, cô liền nghe rõ trong phòng tiếng đập phá đồ đạc, Vân gào thét vì đau đớn. Nỗi đau của Vân, Bích có thể cảm nhận được, giá như cô có thể thay đổi được bất cứ điều gì. Bích tin rằng Thuyết là gã đàn ông ngu ngốc nhất trên đời. Chỉ vì trả thù cô mà anh nhẫn tâm lợi dụng một người phụ nữ hiền lành và dễ mến như Vân. Vân xứng đáng được hạnh phúc nhưng không phải với gã đàn ông như Thuyết.
Ngày hôm sau, mọi người trong công ty ngỡ ngàng khi biết tin Vân hủy hôn với Thuyết, đón nhận tin này. Bích cảm thấy thương xót nhưng cũng nhẹ nhõm thay cho Vân. Bởi nếu sau khi Thuyết hoàn thành mục tiêu trả thù Bích, kế tiếp có lẽ hôn nhân của Vân sẽ trở thành địa ngục, bản thân Thuyết đã biến từ một kẻ hiền lành thành độc ác và tàn nhẫn, anh ta có thể đày đọa Vân bởi lòng thù hận quá sâu về đàn bà.
Khi Bích đặt lên bàn Vân lá thư xin nghỉ việc, Vân đã nhíu mày và bảo: "Chuyện này không phải lỗi của em, em không cần phải nghỉ việc". Bích cúi đầu: "Em chính là nguyên nhân gián tiếp khiến mọi chuyện ra nông nỗi này. Em không còn mặt mũi nào ở lại công ty nữa". Sau một thời gian chìm trong địa ngục, Bích cảm thấy thoải mái bởi cô đã học được cách buông bỏ những thứ mà cô đã đeo đuổi quá lâu.
Vừa bước ra khỏi công ty, Bích ngay tức khắc chạm mặt Thuyết. Khác với chuyện cô tự nghỉ việc, Thuyết bị Vân sa thải, anh ta cay cú nhìn Bích và buông lời mỉa mai: "Bởi vì anh nên em sẵn sàng từ bỏ cái ghế trưởng phòng sao? Bao nhiêu năm cố gắng thế là tan thành mây khói rồi". Bích mỉm cười từ tận sâu trong đáy lòng: "Nhờ có anh nên tôi nhận ra, tôi có thể rũ bỏ quyền chức vì người khác, người đó không phải là anh mà chính là Vân, cô ấy xứng đáng có được hạnh phúc với người đàn ông khác". Thuyết gầm gừ: "Em nghĩ là em có thể thoát được anh sao?". Bích lắc đầu, ánh mắt của cô ngời sáng sự kiên định, cô trêu tức: "Tôi không còn sợ anh nữa, cho dù anh làm bất cứ trò bẩn thỉu nào thì vẫn không thể chối bỏ một điều, anh chỉ là một phần trong quá khứ của tôi, không thể là hiện tại và tương lai của tôi".
Nhìn Bích rời đi, cõi lòng của Thuyết lại một lần nữa tan nát, cô đã bỏ rơi anh một lần, và bây giờ là lần thứ hai. Thuyết những tưởng có thể trả thù và khiến Bích đau khổ, nhưng sự thật chỉ chứng minh một điều, anh đã bị Bích đánh bại, Bích sẵn lòng rũ bỏ tham vọng để cứu Vân ra khỏi vũng lầy mà anh đã giăng sẵn, còn anh mất cả chì lẫn chài khi đánh giá thấp đàn bà. Thuyết ngỡ rằng Vân sẽ mãi mê muội anh, nhưng hóa ra khi mọi chuyện phơi bày, Vân đã nhanh chóng thức tỉnh và quyết gạt anh ra khỏi cuộc đời của cô. Vân phũ phàng và quyết đoán như Bích. còn thuyết, anh ta cuối cùng vẫn chỉ là một kẻ bại trận trong tình trường.