Sát ngày cưới tôi vẫn quyết định hủy hôn vì bạn trai tuyên bố "không yêu vẫn lấy, chỉ cần em chăm sóc bố mẹ anh"
Bạn trai giải thích với tôi rằng, vì anh thường xuyên đi làm xa nên có nguyện vọng tìm 1 người vợ thay mặt anh chăm sóc gia đình.
Tôi năm nay 28 tuổi, là một giáo viên dạy nấu ăn ở Hà Nội. Tôi quen Tuấn khi anh dẫn bạn gái đến trung tâm dạy nấu ăn của tôi để xin học.
Ấn tượng của tôi về 2 người này khá tốt, trông họ rất hợp nhau, có tướng phu thê. Lan - bạn gái của Tuấn là 1 cô nàng xinh xắn, hòa đồng. Gia đình cô ấy ở Hà Nội. Lan đang có 1 công việc tốt, tương lai rộng mở. Cô ấy từng tâm sự với tôi rằng, lương tháng trung bình rơi vào khoảng 18-20 triệu, trong khi lương của Tuấn cao nhất cũng chỉ tầm 15 triệu mà thôi.
Cá nhân tôi thấy, Lan khá hoàn hảo, chỉ có việc nội trợ thì hơi vụng về 1 chút. Bẵng đi 1 thời gian, tôi không thấy 2 người họ đến trung tâm để học nấu ăn nữa. Cứ nghĩ Tuấn và Lan đã có 1 cái kết viên mãn. Cô ấy đã vượt qua màn thử thách của chồng và nhà chồng ( trước đó Tuấn từng nói khi nào Lan biết nấu ăn thì anh mới cưới). Nhưng không, khoảng 5 tháng trước, tôi gặp lại Tuấn. Anh cho biết đã chia tay Lan, bởi vì cô ấy... vụng về quá, không đáp ứng được tiêu chuẩn làm vợ của anh. Nghe Tuấn kể, tôi cảm thấy tiếc cho bọn họ.
Thế rồi Tuấn quay ra tán tỉnh tôi. Dù không học nấu ăn, nhưng hôm nào anh cũng đến trung tâm để đợi tôi dạy học xong, sau đó đưa tôi về nhà. Ban đầu tôi cương quyết từ chối Tuấn. Bởi dù sao anh cũng mới chia tay bạn gái, hơn nữa tôi cũng có quen biết Lan. Nhưng Tuấn nói rằng, Lan chuẩn bị lấy người khác rồi. Hai nhà đã nói chuyện người lớn, đã ăn hỏi và đang đợi ngày đẹp để làm đám cưới. Tuấn theo đuổi tôi rất chân thành. Dần dần tôi bị Tuấn chinh phục và đã nhận lời yêu anh.
Yêu nhau được khoảng 3-4 tháng thì Tuấn cầu hôn. Anh nói rằng, chúng tôi không còn trẻ nữa và cũng đã đủ để hiểu nhau nên Tuấn muốn tiến xa hơn. Thấy bạn trai có ý định nghiêm túc, tôi liền đồng ý.
Ngày Tuấn dẫn về ra mắt, tôi khá yêu quý gia đình anh. Tuy nhiên, họ vẫn còn hơi cổ hủ. Hôm đó, nhà Tuấn có giỗ nên đông họ hàng đến dự. Tôi biết mọi người cũng cố tình đến để xem mặt cháu dâu tương lai. Khi ăn cơm, đàn ông thì được ngồi mâm trên, còn phụ nữ thì ngồi mâm dưới. Ăn xong, hơn 17 mâm bát, Tuấn gọi tôi ra rửa. Ban đầu, tôi cứ tưởng sẽ có mọi người cùng giúp mình. Nhưng không, tất tật chỗ bát đĩa xoong nồi... sau bữa giỗ chỉ mình tôi dọn dẹp. Vì là giáo viên dạy nấu ăn, chỗ đó không làm khó được tôi. Tuy vậy, trong lòng tôi cũng có phần tủi thân...
Sau buổi ra mắt vào giữa tháng 5 âm lịch, 2 bên gia đình nhanh chóng gặp mặt rồi bàn chuyện cưới xin. Nhà trai muốn tổ chức đám cưới luôn vào đầu tháng 6 âm lịch, nhưng bên nhà tôi không đồng ý. Bởi gấp gáp quá, nhà tôi cũng chưa kịp đến nhà trai để xem xét hoàn cảnh bên đó thế nào. Cá nhân tôi cũng thấy hơi vội vàng, muốn giãn ra đến gần cuối năm. Thực tình, tôi mới yêu Tuấn được 1 thời gian ngắn. Đời con gái 1 lần lên xe hoa, tôi cũng muốn bản thân được tổ chức đàng hoàng, chỉn chu.
Thế nhưng nhà trai vẫn tiếp tục xin tổ chức đám cưới vào cuối tháng 6 âm lịch. Lý do họ đưa ra, đó là... Tuấn mót cưới. Mẹ Tuấn thì mong con trai sớm yên bề gia thất, bà sớm có cháu bồng cháu bế! Cuối cùng, nhà tôi cũng thông cảm và đồng ý.
Đầu tháng 6 âm lịch vừa qua, tôi và Tuấn đi chụp ảnh cưới. Trong lúc nghỉ giải lao, mấy anh nháy trêu Tuấn sao mót cưới thế? Chồng tương lai hồn nhiên đáp lại: "Ôi dào, trước sau gì chả cưới. Nó chỉ là cái thủ tục thôi mà. Em chỉ cần có người về chăm sóc bố mẹ em, còn không yêu em vẫn cưới". Mọi người nghe thế thì không nói nữa, vì sợ cô dâu tủi thân, làm ảnh hưởng đến buổi chụp ảnh. Tuy nhiên, ai nấy đều ngán ngẩm.
Thấy tôi giận dỗi, Tuấn nhanh chóng hiểu chuyện. Anh giải thích với tôi rằng, vì thường xuyên đi làm xa nên Tuấn có nguyện vọng tìm 1 người vợ thay anh chăm sóc gia đình. Anh quyết định lấy tôi cũng vì lẽ đó. Bởi tôi khéo léo, nấu ăn ngon, lại hiền lành... Sau khi lấy anh, tôi sẽ về quê ở với bố mẹ chồng. Còn Tuấn tiếp tục ở trên Hà Nội làm việc.
Sau lời giải thích của Tuấn, tôi không còn hứng thú chụp ảnh nữa, nên đã cởi váy cưới bỏ về. Tới nhà, tôi nhắn tin cho anh thông báo hủy hôn. Bởi tôi nhận ra rằng, Tuấn nên tìm một cô giúp việc thì hợp hơn là lấy vợ. Thật không ngờ, anh ấy lại có suy nghĩ ích kỷ và gia trưởng như vậy!