Sắp ngồi vào mâm cơm thì bố tôi hốt hoảng thông báo mất tiền trong két sắt, biết "thủ phạm" mà cả nhà không nỡ trách cứ
Tối đó, tôi biết bố mẹ đã đổi mật mã két sắt.
Chị dâu tôi, chị Lâm, là một người phụ nữ dịu dàng và đầy sức sống. Từ ngày chị về nhà chúng tôi, chị đã trở thành một phần không thể thiếu trong gia đình. Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng êm đềm, và có một ngày, mọi thứ đã thay đổi mãi mãi.
Chuyện xảy ra vào một buổi tối, khi cả gia đình đang chuẩn bị ngồi vào mâm cơm thì bố tôi đùng đùng từ trong phòng thờ bước ra và nói với vẻ mặt tức giận: “Bố vừa phát hiện ra tiền trong két sắt bị thiếu 150 triệu, là ai đã lấy?”.
Không khí trong phòng đóng băng. Mọi ánh mắt e ngại nhìn nhau rồi cùng đồng loạt đổ dồn về phía chị Lâm, vì chị là người quản lý chi tiêu trong gia đình, ngoài bố mẹ và anh trai tôi thì chị là người biết mật khẩu két sắt. Tôi cảm thấy tim mình đập loạn nhịp, không thể tin rằng chị lại làm chuyện đó.
Chị Lâm đứng dậy, mặt tái mét, nhưng giọng nói của chị vẫn vững vàng. “Con xin lỗi vì đã lấy tiền của gia đình mà không báo trước. Con đã dùng số tiền đó để cứu một người bạn gặp tai nạn. Bạn ấy cần phẫu thuật gấp nên con không kịp nói với bố mẹ”.
Cả nhà tôi sững sờ. Mẹ tôi lắc đầu, không tin vào tai mình. Anh trai tôi đứng dậy, mặt đầy giận dữ. “Sao em lại làm vậy? Em không thể tự ý quyết định chuyện lớn như thế!”.
Chị Lâm nhìn thẳng vào anh, mắt đẫm lệ. “Bạn ấy là người đã giúp đỡ em khi em còn khó khăn. Em không thể để bạn ấy chết vì thiếu tiền!”.
Bố tôi quát lên: “Đây là tiền của gia đình, không phải của riêng chị! Chị không có quyền tự ý sử dụng”.

Ảnh minh họa
Tôi ngồi đó, lòng quặn thắt. Tôi biết chị Lâm là người tốt, nhưng việc này quá nghiêm trọng. Tôi nhìn sang anh trai tôi, hy vọng anh sẽ đứng về phía chị, nhưng anh chỉ im lặng, mặt đầy bối rối.
Chị Lâm quay lại nhìn cả nhà, giọng đầy xúc động. “Con xin lỗi vì đã không hỏi ý kiến mọi người. Nhưng con không hối hận vì đã làm điều đó. Sau này con sẽ trả lại tiền cho nhà mình”.
Mọi người lâm vào trầm mặc, chỉ có tiếng chị dâu khóc sụt sịt. Cuối cùng bố tôi nhìn cả nhà rồi thở dài: “Được rồi. Nhưng đây là lần cuối cùng. Từ nay, mọi quyết định về tiền bạc đều phải được thảo luận kỹ càng”.
Sau đó mọi người ngồi vào bàn ăn nhưng bữa cơm không ai nuốt nổi vì mỗi người một suy nghĩ riêng.
Tối đó, tôi biết bố mẹ đã đổi mật mã két sắt. Còn anh trai tôi hỏi chị dâu nếu bố không phát hiện ra, có phải chị định im lặng, chờ gom đủ tiền rồi trả vào két như chưa có chuyện gì xảy ra phải không? Chị dâu thành thật gật đầu.
Gia đình tôi quyết định bỏ qua cho chị vì xuất phát điểm của chị rất tốt, nhưng việc làm của chị cũng khiến mọi người suy nghĩ về niềm tin và cách quản lý tiền bạc trong gia đình.