Quá khứ ám ảnh...
Chị xinh đẹp lại giỏi giang, cũng trải qua vài ba mối tình nhưng chị không hề có ý định gắn bó với ai. Người không hiểu chuyện thì nghĩ chị chảnh chọe, kén chọn nhưng thực lòng chị như thế cũng bởi có nguồn cơn riêng.
Chị đã ở cái ngưỡng tuổi mà bạn bè thường đùa là “đầu tam đít chơi vơi”. Mặc cho bạn bè chị ra sức khuyên nhủ, bố mẹ chị thúc giục đủ đường rằng "lấy chồng đi" nhưng chị vẫn không chút chao lòng.
Sinh ra trong một gia đình thuần nông nhưng cuộc sống ngập tràn hạnh phúc, tuổi thơ chị là những tháng ngày hạnh phúc bên người mẹ tần tảo sớm khuya và bên người bố chị rất mực yêu thương, kính trọng. Gia đình luôn là chỗ dựa, là động lực để chị vươn lên trong học tập. Bởi thế thành tích học tập của chị từ nhỏ tới lớn khi nào cũng đứng vị trí đầu bảng.
Nhưng đời không chỉ là màu hồng, cách đây 12 năm, khi chị còn là nữ sinh lớp 12 với bao hoài bão khát vọng. Ở cái tuổi bắt đầu ý thức được về danh dự, phẩm giá của con người và bắt đầu mở rộng với nhiều mối quan hệ bạn bè khác thì bố chị lại gây ra cho chị một cú sốc tinh thần quá lớn khi phản bội mẹ chị.
Ảnh minh họa
Ngôi làng nhỏ nơi gia đình chị sinh sống đang yên bình bỗng trở nên xáo động. Đi đâu người ta cũng xì xào bàn tán về chuyện bố chị ngoại tình với người đàn bà góa chồng trong xóm. Cái cảm giác bị soi mói chê cười lúc nào cũng bám lấy chị. Chị vừa căm giận vừa xấu hổ vô cùng.
Chị không hiểu vì sao bố chị lại phản bội mẹ chị vì người đàn bà đó? Không hiểu người đàn ông mà chị rất mực kính trọng ấy ăn phải “bùa mê thuốc lú” gì mà lại trở nên đổ đốn như thế? Đang có một gia đình hạnh phúc, con cái học giỏi chăm ngoan sao ông nỡ quay lưng tất cả? Hay là bố chán mẹ, ghét các con nên làm vậy? Hàng loạt câu hỏi cứ bủa vây khiến đầu chị như muốn nổ tung vì uất hận.
Chị sợ mỗi lần bước về nhà là không khí ảm đạm bao trùm. Chị sợ nhìn thấy giọt nước khi mẹ tủi thân, sợ những lời chửi bới nhục mạ bố và người đàn bà đó khi mẹ nổi máu Hoạn Thư. Sợ cả những lần mẹ đi đánh ghen với người đàn bà ấy mà hàng xóm xung quanh vây kín để xem, kẻ cổ vũ, người mỉa mai: “Ôi dào, có gì về nhà đóng cửa bảo nhau”. Thương mẹ, nhiều lần chị muốn tát cho người đàn bà đó vào mặt để xả giận nhưng chị không làm được.
Đã bao lần chị chứng kiến cảnh người mà chị gọi bằng bố đã vung tay đánh mẹ chỉ vì mẹ muốn làm loạn lên “vạch áo cho người xem lưng”. Đã bao lần bố mang số tiền mà mẹ chắt chiu dành dụm được để mang cho ả nhân tình đó. Mẹ biết, mẹ nói rồi lại bị ăn đòn. Cuộc sống cứ thế tiếp diễn trong những tháng ngày vô vàn tủi nhục.
Chị còn nhớ có lần bố và người đàn bà đó lên kế hoạch rắp tâm hại mẹ. Trong cơn say nồng của tình ái, con người ta thường bất chấp tất cả. Đôi gian phu dâm phụ ấy bù khú, gian díu với nhau lên kế hoạch đổ thuốc trừ sâu vào giếng nước của chính người đàn bà đó rồi đổ tội cho mẹ chị vì ghen tuông mà có ý định hại người. Cũng may hôm đó mẹ chị có bằng chứng ngoại phạm nếu không sẽ bị trúng kế của kẻ “vừa ăn cắp vừa la làng” rồi cuộc sống sẽ không biết sẽ như thế nào.
Khi chẳng còn giá trị lợi dụng, khi tài sản trong nhà đã hết người đàn bà ấy lại ruồng bỏ bố chị. Bố chị lại quay về xin mẹ chị tha thứ và hứa sẽ làm lại từ đầu. Mẹ chị vì nghĩ cho chị em chị và nghĩ đến tình xưa nghĩa cũ nên sẵn sàng bỏ qua cho bố chị. Bà thở dài: “Đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại”, nhưng thi thoảng quá khứ vẫn ùa về ám ảnh khiến bà khó chịu rồi cái tật bới móc, chì chiết lại khiến gia đình chị có hàn gắn cũng chẳng được êm ấm như ngày xưa.Còn với chị, chị chẳng còn tôn trọng bố mình nữa. Với chị, tháng ngày bố chị ngoại tình ấy vẫn cứ mãi đeo đẳng khiến chị chẳng nói chẳng rằng và chẳng bao giờ chị tha thứ cho bố dù đã 12 năm trôi qua. Chị không thù dai nhưng chị nhớ rất lâu, bởi đó vết thương lòng đầu tiên mà người bố rắp tâm gieo vào lòng chị.
Từ việc bố ngoại tình, khiến gia đình chị một thời bị tan nát, khiến những giọt nước mắt của mẹ phải tuôn rơi chị có cái nhìn bi quan về cuộc đời. Chị nghĩ trên đời này tất cả đàn ông đều không tốt, đều tham lam, ích kỉ và phản bội. Bởi thế chị không muốn lấy chồng dù cho có bao nhiêu anh chàng ngỏ ý muốn chung sống cùng chị.
Cứ mỗi lần ai đó nhắc đến chuyện lấy chồng, quá khứ của những
ngày tháng bố chị ngoại tình lại ùa về trong chị. Chị lại thấy tức anh ách, lại
thấy thất vọng vô cùng. Chị nói trong đau khổ: “Ngay cả người bố rất mực yêu
thương vợ con như bố mình mà cũng ngoại tình thì trên đời này mình không thể
tin tưởng vào bất cứ người đàn ông nào nữa”. Và như thế, đã đến tuổi đầu 3 rồi
nhưng chị vẫn phớt lờ mọi lời cầu hôn của bất cứ chàng trai nào muốn gắn bó với mình.