Nhìn thấy mẹ và vợ quỳ trước mặt nhau, tôi đau xé lòng nhưng không biết làm gì ngoài bỏ trốn khỏi hai người phụ nữ mình yêu thương nhất

Huong Duong,
Chia sẻ

Tôi biết mình có lỗi với vợ, nhưng lòng tự trọng khiến tôi không thể mở lời.

Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình... Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài - Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com

Xin chào chị Hướng Dương.

Khi gửi những dòng này đến chị, tôi vẫn chưa dám về nhà và đối mặt với vợ. Tôi cảm thấy mình bất lực và có lỗi với vợ vô cùng. Nhưng nghĩ kỹ lại, là một người đàn ông, tôi cũng cần có sĩ diện và lòng tự trọng của mình.

Vợ chồng tôi kết hôn 5 năm nhưng vẫn chưa có con. Nguyên nhân xuất phát từ phía tôi chị ạ. Tôi bị vô sinh bẩm sinh, tinh dịch của tôi không có tinh trùng, vì thế việc có con đối với tôi là không thể.

Sau khi chậm con, vợ chồng tôi mới đi khám và biết chuyện này. Tôi đã xin vợ giấu kỹ chuyện này chị ạ. Mẹ tôi đặt quá nhiều kỳ vọng vào con trai, tôi không muốn bà biết sự thật để rồi cả đời nghĩ mình không có một đứa cháu.

Nhìn thấy mẹ và vợ quỳ trước mặt nhau, tôi đau xé lòng nhưng không biết làm gì ngoài bỏ trốn khỏi hai người phụ nữ mình yêu nhất - Ảnh 2.

Ảnh minh họa

Tôi cũng hiểu thời gian qua, vợ mình đã khổ tâm như thế nào. Vì yêu tôi, em đã chấp nhận giấu kín mọi chuyện. Tôi biết nhiều lần mẹ mình mặt nặng mày nhẹ bởi bà nghĩ nguyên nhân chúng tôi chưa có con xuất phát từ phía con dâu. Những lúc ấy, tôi thương vợ nhưng không đủ can đảm để mở lời chị ạ.

Hôm nay tan làm, tôi trở về nhà và thấy một chuyện khiến bản thân day dứt. Cả mẹ và vợ tôi đều quỳ dưới đất, mẹ tôi khóc nấc lên đòi con dâu bỏ chồng. Còn vợ tôi cứ cúi gằm mặt xuống, nước mắt rơi lã chã. Chị Hướng Dương ạ, tôi biết mình quá kém cỏi, không đủ bản lĩnh để đương đầu với chuyện này. Vì thế, tôi mong chị cho tôi một lời khuyên, có được không chị? (thanhdatez...@gmail.com)

Nhìn thấy mẹ và vợ quỳ trước mặt nhau, tôi đau xé lòng nhưng không biết làm gì ngoài bỏ trốn khỏi hai người phụ nữ mình yêu nhất - Ảnh 3.

Chào bạn,

Hôm nay khi trở về nhà, Hướng Dương hy vọng việc đầu tiên mà bạn làm đó là xin lỗi vợ. Vợ bạn quá tuyệt vời, suốt thời gian qua, cô ấy đã ở bên và bảo vệ bạn. Cô ấy rất đáng được trân trọng bạn ạ.

Về nỗi khổ tâm của bạn, Hướng Dương rất thông cảm. Tuy nhiên trên cương vị một người đàn ông, bạn cần đối diện với khó khăn, trốn tránh không phải là giải pháp hiệu quả. Có thể lúc này, bạn nghĩ việc giấu mẹ là tốt. Nhưng bạn có bao giờ nghĩ cái kim trong bọc cũng sẽ có ngày lòi ra. Và đến lúc mọi chuyện vỡ lở, Hướng Dương e rằng không chỉ mẹ bạn và cả vợ bạn cũng không thể chịu đựng được.

Vậy nên bạn ạ, hãy đứng lên và đương đầu với thử thách này. Hãy nói ra mọi chuyện cho mẹ để giải tỏa gánh nặng tâm lý trong lòng bạn, cũng như giảm bớt nỗi khổ tâm mà vợ bạn đang chịu đựng. Hướng Dương tin rằng khi biết tình trạng của bạn, mẹ bạn sẽ bớt hà khắc với con dâu và quan trọng hơn, bà sẽ ủng hộ những quyết định của vợ chồng bạn, như là mang thai nhờ thụ tinh nhân tạo hoặc xin con nuôi chẳng hạn.

Thân gửi.

Hướng Dương.

Chia sẻ