Mẹ chồng hở một tý là... xin tiền

,
Chia sẻ

Lúc nào về quê bà cũng hỏi han chuyện làm ăn có tiền không, rồi hở một chút là "cho mẹ tiền đi"...

Năm nay tôi đã 30 tuổi rồi. Tôi là một người thành đạt trong xã hội và mới kết hôn một năm thôi. Tôi là tiểu thư con đại gia, cha mẹ tôi cũng rất cực khổ làm ra đồng tiền cho chúng tôi ăn học. Nên tôi rất sợ làm cha mẹ buồn, luôn chăm chỉ học hành. Từ nhỏ đến lớn chưa hề làm việc gì trong nhà vì nhà có nhiều người làm. Tôi chỉ biết mỗi một việc đó là ăn học. Tôi luôn sống theo nề nếp đạo đức của ông bà cha mẹ ngay từ nhỏ nên tôi được mọi người quý trọng.

Nhà anh ở quê cũng tương đối khá giả, cha mẹ anh đều có thu nhập riêng. Ngày trước khi cưới tôi, bao nhiêu tiền anh làm đều gửi về cho mẹ chồng tôi, chỉ giữ lại một ít xài. Nhưng kể từ lúc cưới vợ đến nay, anh ít gửi tiền về cho mẹ chồng tôi. Vì anh đã nói là chúng tôi sẽ để dành tiền kiếm được để lo cho con cái sau này (hiện tại thì tôi chưa có em bé). Nhưng... Vâng, đây là lý do tại sao xảy ra chuyện "mẹ chồng nàng dâu".
 

Tôi biết mẹ chồng khó chịu vì chồng tôi không đưa tiền về hàng tháng cho bà. Lúc nào về quê bà cũng hỏi han chuyện làm ăn có tiền không, rồi hở một chút là "cho mẹ tiền đi"... mua cái gì cũng xin tiền con trai. Rồi lại đi kể lể với mọi người là từ lúc con trai lấy vợ thì không cho bà tiền hàng tháng nữa...

Tôi đã nghe rất nhiều người dưới quê nói lại như vậy. Bà nghĩ vì bây giờ kinh tế chồng tôi là tôi quản lý nên phải rút bớt... Nhưng tôi rất tế nhị trong chuyện tiền bạc, tiền trong tủ anh xài thì lấy, tiền cho cha mẹ ở quê anh muốn thì anh cho tôi không nói gì cả (vì gia đình tôi rất giàu, cha mẹ tôi còn cho tôi tiền nên không có chuyện tôi đem tiền cho bên gia đình tôi).

Lúc đám cưới, hai bên gia đình đãi tiệc riêng, ở Sài Gòn tiền tiệc do vợ chồng tôi quản lý, nhưng tiệc dưới quê, mẹ chồng tôi quản lý hết. Chúng tôi còn không biết đến một đồng. (Mẹ chồng chỉ cho dây chuyền, bông tai làm lễ cưới). Chồng tôi thấy mẹ chồng làm vậy nên buồn lắm. Nhưng tôi không buồn và an ủi chồng tôi là "đừng có suy nghĩ làm gì cho nhức đầu. Mẹ quản lý cũng tốt thôi, biết đâu sau này sẽ cho lại...".

Hai vợ chồng tôi chỉ về quê ngày nghỉ, lễ, Tết. Nhưng các bạn đừng nghĩ là tôi không làm tròn bổn phận làm dâu nhé. Mỗi khi về quê, tôi đều dọn dẹp nhà cửa, lau chùi, rửa chén... Vì tôi sống sạch sẽ gọn gàng quen rồi, nên tôi về quê là dọn dẹp nhà cửa, mỗi khi ở quê có đám tiệc là tôi lại xắn quần lên làm đến mệt nhoài.

Vậy mà...

Vâng, vậy mà mẹ chồng vẫn không hài lòng. Ví dụ trong lúc gia đình bà con bên chồng có đám tiệc, tôi vừa rửa chén xong, vừa đứng dậy lấy chồng chén úp vào trong bếp, lúc trở ra bà thấy tôi là liếc một cái dài kèm theo câu: "Ra mà rửa chén đi!". Tôi nghe như thắt trái tim, và nghĩ thương cho cha mẹ mình biết bao... Và lúc nào bà cũng ép tôi phải làm, làm và làm để được tiếng với họ hàng là bà có con dâu giỏi, biết làm việc.

Mặc dù tôi làm từ sáng đến trưa chưa kịp đi toilet, hễ bà thấy tôi là xiên xỏ câu này câu nọ và: "Ra mà cắt hành đi", "Ra mà gọt", "Ra mà nhổ lông vịt đi", "Lau nhà đi!", "Phơi đồ đi!", "Dậy đi!". Tôi chưa hề nghe bà nói như mẹ tôi nói với em dâu tôi: "Con ơi, khi nào con rảnh thì rửa dùm mẹ cái chén nhé, tay mẹ đau lắm mẹ không rửa được".

Các bạn biết không, đó chỉ là một ví dụ thường thấy. Bà chẳng bao giờ mở miệng cười với tôi một cái, mặc dầu lúc nào tôi cũng tươi cười với bà và với tất cả mọi người. 
 


Tôi đâu xen vô tình cảm mẹ con của bà, vì chồng tôi thấy tôi làm cực khổ nên không nỡ lấy tiền của tôi đem cho bà theo ý bà được. Bây giờ, có vợ rồi thì anh chỉ cho bà một phần tiền của anh làm ra mà thôi. Tuy không được nhiều như lúc chưa lấy vợ nhưng tôi nghĩ bà phải biết quý trọng đồng tiền mồ hôi nước mắt anh làm ra chứ, đằng này lúc nào đưa tiền cho bà, nét mặt bà buồn rười rượi và giận hờn khi đếm tiền thấy ít hơn xưa.
 
Mẹ chồng tôi cũng sinh ra từ gia đình nề nếp đàng hoàng, nhưng không hiểu bà nghĩ gì mà không tôn trọng con dâu, tôi buồn biết là bao nhiêu. Tôi chưa hề mở miệng nói lại một câu mặc dù bà rất vô lý. 4-5h sáng bà điện thoại cho vợ chồng tôi lúc chúng tôi ở Sài Gòn. Giờ đó thì chúng tôi đang ngủ nên không nghe máy. Vậy mà bà cứ nhắc hoài mỗi khi nói chuyện với mấy người cô chồng tôi: "Ngủ gì mà ngủ như trâu, giờ đó mà còn không thức dậy nghe điện thoại".
 
Tôi không thể nói cho chồng tôi biết chuyện mẹ chồng vì tôi thương anh và dù tôi có nói ra thì anh cũng sẽ chẳng bao giờ tin tôi vì anh rất thương cha mẹ anh. Cha anh thì vô can trong chuyện này, ông rất đàng hoàng, rất thương con dâu. Tôi không muốn mất hòa khí gia đình anh, nên tôi đành im lặng. Tôi luôn cầu nguyện cho mẹ chồng tôi yêu thương tôi một chút thôi cũng đủ rồi...
 
Theo HT
Vnexpress
Chia sẻ