Học sinh tiểu học bỗng dưng bảo thích đi học, tưởng siêng năng ai dè đọc 5 từ chốt cuối dân tình cười mém xỉu
Chịu nổi không trời, mới nhỏ xíu mà biết lươn lẹo, bẻ lái dữ thần không?
Bạn còn nhớ những câu văn tả bố mẹ bá đạo này không: "Mẹ em đầu to bằng quả bưởi, mắt sáng quắc như đèn pha ô tô, phao câu như cái giành, hàm răng như đồng lúa chín"; hay: "Nhà em gồm có ông, bà, em và mẹ tên là Bố… Em quý bà nhất nhà nhưng hôm nay em muốn tả về mẹ. Vì mẹ em rất lạ. Mẹ em tên là Bố, em thấy rất lạ bởi mẹ không giống với những mẹ của các bạn khác"...
Mỗi khi học sinh tiểu học "xuất chiêu" tả người thân, y như rằng khán giả sẽ được xem vài vở "tấu hài" không thể nhịn cười được. Các nhân vật bố, mẹ, ông, bà dưới ngòi bút non nớt ấy hiện lên thật sống động và đặc biệt là chân thật đến mức... nghẹt thở.
Nhưng có khi không cần phải nhắc đến một ai khác, chỉ viết về chính mình thôi lũ trẻ cũng đủ khiến dân tình được một phen xả stress. Trước thì có cậu bé kể chuyện giúp bạn thoát nghèo bằng cách cho mượn... thước, và sau đây là phần kể lý do đi học siêu ngầu của một "cô em" tiểu học khác. Cư dân mạng đọc xong cười chảy nước mắt.
Học sinh này ghi: Bình thường tôi rất ghét đi học, học trên (lớp?) và học ở nhà tôi đều ghét, nhưng hôm nay tôi rất thích đi học. Trong tôi đang có sự thay đổi không hề nhẹ: Hôm nay tôi đi học... múa.
Có vẻ cô bé này không mê việc học lắm nhưng có niềm đam mê nghệ thuật, nhất là múa, càng buồn cười hơn bởi dù đang viết những lời tâm sự nhưng học sinh này vẫn không quên ôn luôn cả bài học: Dấu hai chấm trên dùng để giải thích cho một ý đứng trước.
Thêm vào đó, câu văn "Trong tôi đang có sự thay đổi không hề nhẹ: Hôm nay tôi đi học" là câu văn được lấy ý từ một câu trong bài tập đọc "Tôi đi học" của nhà văn Thanh Tịnh: "Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học".
Dù có chút "mượn ý tưởng" nhưng đúng là học sinh tiểu học, viết gì cũng vô cùng đáng yêu. Còn chuyện không thích đi học thì ai mà chẳng có thời như thế, bao nhiêu phụ huynh cũng "được lời như cởi tấm lòng" tha hồ kể xấu mấy đứa nhỏ ở nhà:
"Cháu mình sáng nào đi lớp cũng khóc, bố nó hỏi "thế đi học hay ở nhà lấy vợ" nó vừa mếu vừa bảo "hay là bố lấy vợ hộ con để con nghỉ học", đây thích đi học múa còn may"; "Con tôi đi học ngày nào cũng giả vờ ngủ, nhắm mắt nằm nửa tiếng, bế đi học bật phắt dậy khóc"; "Bé mà viết đáng yêu ghê, câu chữ chỉn chu quá chứ, biết cả vận dụng văn học nữa, sau này học Văn giỏi lắm đây"...