Giữ chồng cho... con dâu
Nghe con dâu gọi điện báo tin con trai có bồ và đã tuyên bố thẳng không muốn bỏ cô ta, bà Năm tức tốc lên thành phố, giúp con dâu giành lại chồng.
Chị điện thoại về quê báo cho mẹ chồng sự việc và nói: “Mẹ ơi, con sẽ ly hôn”. Hôm sau, bà Năm tức tốc bắt xe lên TP HCM. Gặp con dâu, bà khuyên: “Mẹ biết con rất buồn khổ, rất uất giận, nhưng con phải bình tĩnh. Sự việc đâu phải đã hết thuốc chữa. Từ từ mà gỡ. Mẹ sẽ ở bên con, mẹ sẽ giúp con. Con phải giữ chồng, phải bảo vệ gia đình, đừng để hai đứa con của con phải chịu cảnh cha mẹ ly tan...”.
Nghe theo sự “tư vấn” của mẹ chồng, chị điều chỉnh thái độ ứng xử với anh, không ghen tuông, không gây gổ căng thẳng, không truy hỏi, không nặng lời trách móc hay chì chiết mà trái lại vẫn dịu dàng, ân cần, chu đáo chăm sóc chồng trong mọi chuyện. Cũng theo chỉ bảo của mẹ chồng, chị nói với anh: “Em biết là anh rất thương yêu em và các con, anh không bao giờ muốn phá vỡ gia đình. Em tin là anh sẽ dứt khoát với cô ta. Em chờ đợi điều đó”. Lời nói và thái độ của chị đã khiến anh rất ngạc nhiên và xúc động. Anh bắt đầu tự vấn: “Một người vợ như vậy, mình có quyền gì mà làm khổ cô ấy?”.
Bà Năm cũng vào cuộc. Bà kể cho con trai nghe chuyện mấy chục năm về trước mình đã đau khổ đến mức nào khi chồng ngoại tình. Bà nhắc cho Phương nhớ tuổi thơ của anh đã buồn tủi ra sao khi chứng kiến cảnh cha mẹ chia tay. Bà cho con biết, hai người đã hối hận cả đời vì vội vàng ly hôn thay vì chèo chống vượt qua sóng gió. Bà Năm khóc nói: “Mẹ xin con, đừng lặp lại sai lầm ngày xưa của cha con, đừng bắt hai đứa bé phải khổ như anh em con ngày xưa đã khổ”.
Không chỉ thế, bà dắt hai đứa cháu nội đến gặp Hồng, tình nhân của con trai, nói: “Tôi mong cô hãy suy nghĩ kỹ. Phương đã có vợ, có hai đứa con nhỏ. Cho dù có bị cô cuốn hút đến đâu thì con trai tôi vẫn yêu thương vợ con và không bao giờ bỏ vợ, bỏ con. Cô còn rất trẻ, lại xinh đẹp, tương lai còn dài, có thừa điều kiện để tìm một người đàn ông xứng đáng cho riêng mình".
Rồi bà nói tiếp: "Lẽ nào cô lại tự nguyện chấp nhận cảnh chồng chung? Cô sẽ không thể nào tìm thấy hạnh phúc và sự thanh thản khi chen vào phá hoại gia đình người khác. Cô nhìn hai đứa nhỏ này đi, cô nỡ nào cướp mất cha của chúng, phá nát gia đình của chúng? Sự say đắm của hai người rồi cũng sẽ nguội tắt, lúc ấy chỉ còn lại nỗi khổ ê chề. Tại sao không sớm cắt đứt ngay bây giờ để tránh những hậu quả đáng tiếc? Tôi nói ít nhưng mong cô hiểu nhiều và có quyết định sáng”.
Nói xong, bà bảo hai đứa cháu nội: “Các con hãy chào cô Hồng để về”. Hai đứa bé vòng tay: “Chào cô, con về”. Hồng đứng lặng người nhìn theo ba bà cháu.
Suốt sáu tháng tiếp theo, bà Năm ở lại nhà của vợ chồng con trai. Bà yêu cầu Phương phải thu xếp để hằng ngày về cùng ăn cơm với cả nhà, buổi tối phải về sớm để kiểm tra bài vở của hai đứa con. Sự hiện diện và những tác động của bà, cộng với cách ứng xử khéo léo của Linh (theo sự hướng dẫn của mẹ chồng) đã tái tạo không khí đầm ấm của gia đình và dần dần hóa giải những vướng mắc, khoảng cách giữa Phương và Linh.
Phương càng lúc càng cảm nhận rõ hơn rằng, gia đình này thật sự là mái ấm mà anh không thể đánh mất. Trong thời gian đó, Hồng cũng khiến anh rất mệt mỏi, căng thẳng vì cô thường xuyên giận dỗi, gây gổ khi thấy anh dành thời gian ở nhà với vợ con nhiều hơn. Hồng bắt đầu có những lời lẽ xúc phạm đến anh, dọa sẽ làm ầm ĩ chuyện hai người quan hệ. Khi Hồng đặt vấn đề: “Anh phải lựa chọn một trong hai”, anh đã chọn giải pháp cắt đứt với Hồng.
Cuối cùng, Phương đã hoàn toàn trở về với gia đình. Cái ngày anh nói đã quyết định dứt khoát, chị Linh ôm lấy mẹ chồng khóc ròng: “Mẹ ơi, chồng con đã trở về rồi! Tất cả là nhờ mẹ. Nếu không có mẹ, có lẽ bây giờ gia đình này đã tan nát...”.
Theo Phụ Nữ