Doanh nhân Lê Hoài Anh, lần đầu tôi kể: 9 tuổi đã bị xâm hại
Ký ức bi thương khiến chị ám ảnh gần 20 năm trời, đã có lúc tưởng chừng lui vào dĩ vãng, bỗng một ngày tự bản thân chị giãi bày với thiên hạ. Tại sao vậy?
Bởi một lẽ, không chỉ là nữ doanh nhân thành đạt, mà chị còn là một người mẹ - người phụ nữ vẫn mong mỏi nói lên tiếng lòng của mình…
Cuộc đời của nữ doanh nhân tài sắc nhưng lắm truân chuyên, người ta biết đến Lê Hoài Anh một cô tiểu thư sau nhiều biến cố gia đình, chị một mình gồng gánh vực dậy tạo dựng nên một cơ ngơi khiến bao người thầm ngưỡng mộ. Nhưng đời nào ai đoán được chữ ngờ, số phận đã dành cho người phụ nữ đa tài ấy một nốt lặng những ngày còn thơ bé…
Cô bé Hoài Anh vốn đáng yêu, xinh xắn mất dần tuổi thơ cái thuở lên 9 vì bị chính người đàn ông mang danh chú họ xâm hại tình dục. Ngày ấy, mẹ chị là một giáo viên, cha thường xuyên đi công tác xa nhà nên Hoài Anh từ nhỏ đã tập cho bản thân thói quen sống tự lập.
Hàng ngày tại căn nhà trong khu tập thể, khi bố mẹ đi vắng cô chị Hoài Anh vẫn chăm sóc cậu em trai. Mọi việc sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như không có sự xuất hiện của người chú họ. "Viện cớ bố mẹ đi vắng, chú họ khá là thân với gia đình thường xuyên tới nhà chơi và bảo để chăm sóc cho 2 chị em, thay tôi xách nước, chơi đùa với em trai. Nhưng không ngờ hắn lợi dụng điều đó để xâm hại tôi", nữ doanh nhân chia sẻ.
Sợ hãi, hoang mang và uất ức nhưng đành bó gối bất lực, bởi kẻ mang danh chú kia không chỉ có hành vi thú tính mà còn hăm dọa giết cô cháu gái nếu dám tiết lộ chuyện động trời này cho người thứ ba.
Từ một cô bé khá lanh lợi, nghịch ngợm Hoài Anh trở nên ít nói, ít cười đùa mà chỉ thích ngồi thu vào một góc. Nỗi đau thể xác lẫn tinh thần vẫn ám ảnh chị hàng đêm, khóc đến sưng cả mắt.
Chị kể, thấy con gái có biểu hiện bất thường, mẹ gặng hỏi nhưng cô bé 9 tuổi ngày ấy bị nỗi sợ lấn át cả nỗi đau nên vẫn âm thầm chịu đựng, không dám hé nửa lời với bất cứ ai. "Tôi còn nhớ, mỗi lần trước khi đi công tác cha đều dặn dò tôi ở nhà phải chăm sóc em, đỡ đần cho mẹ. Bản thân tôi khi lâm vào cảnh đấy rất nhớ bố. Đã có lúc trầm cảm, nhiều lần tôi có ý định tự tử. Nhưng thương cha, thương mẹ và em bao nhiêu tôi lại không thể. Dần dần tôi tự cô lập bản thân, và có ác cảm với những bạn trai cùng lớp…", chị nghẹn ngào.
Là một người mẹ - người phụ nữ tôi vẫn mong mỏi nói lên tiếng lòng của mình (ảnh NVCC)
Những năm tháng ấy, mỗi lần chú họ sang nhà chơi, cô bé Hoài Anh chỉ biết tìm cách lẩn tránh và mài sẵn một cái đinh rồi thủ sẵn trong người phòng thân. Nhưng sự phản kháng yếu ớt của cô bé lên 9 làm sao ngăn nổi phần con thú tính của gã đàn ông 30 tuổi.
Hành vi bỉ ổi của gã đàn ông này chỉ dừng lại khi Hoài Anh lên 10 cũng là lúc hắn đi ra nước ngoài công tác. Thế nhưng, vết nhơ tuổi thơ ấy dễ gì mà lãng quên trong ngày một ngày hai. Nỗi ám ảnh đeo bám dai dẳng, âm ỉ suốt gần 20 năm khiến chị dù sau này đã yên bề gia thất nhưng vẫn khó mà nguôi ngoai.
Chị thẳng thắn giãi bày, trước đây ngoài việc thường xuyên gặp ác mộng, thì dù đã có chồng, sinh con nhưng rất sợ mỗi lần gần gũi chồng. "Ngày xưa người ta vẫn quan niệm đặt nặng chữ trinh tiết nên tôi lại càng muốn che giấu đi việc mình bị xâm hại. Nỗi đau càng giấu kín, bạn sẽ càng cảm thấy cô đơn, tôi của thời điểm đó là như vậy, âm thầm chịu đựng và lãnh cảm", chị kể.
Nỗi đau ngày càng lớn theo thời gian, mãi đến năm 27 tuổi chị mới gặp được một người khiến bản thân mình dám đối diện, không né tránh mà tìm cách vượt qua. Anh vốn là một bác sĩ tâm lý nên mỗi lần tiếp xúc, gặp gỡ đều tinh ý nhận ra có một điều gì đó mà chị đang cố gắng che giấu đi. Và anh đã giúp chị quên đi quá khứ không may ấy, một thời gian sau, chị dần tìm lại những rung động của một người phụ nữ.
Hoài Anh ngày còn là một thiếu nữ xinh đẹp nhưng gương mặt vẫn phảng phất nét u buồn (ảnh NVCC)
Chắc hẳn nhiều người sẽ thắc mắc, quá khứ đã qua, mà lại là câu chuyện đau lòng, chị cũng là người có địa vị xã hội khơi lại để làm gì bởi có thể nó khiến bản thân chị thêm một lần đau?
Chị thừa nhận, bản thân đã phải đấu tranh, giằng xé nội tâm khi dám đứng lên công khai chuyện bản thân bị xâm hại tình dục. Chị bảo, Hoài Anh chỉ mong góp tiếng nói riêng của bản thân vào vấn đề chung của xã hội. Tiếng nói cũng là tiếng lòng, không chỉ là sự giãi bày mà còn là lời cảnh tỉnh cho các bậc làm cha, làm mẹ có con nhỏ cần nêu cao sự cảnh giác trước thực trạng ấu dâm hiện nay.
Những ngày gần đây, báo chí thông tin về nhiều vụ trẻ em bị xâm hại tình dục và khi đọc được những mảnh đời đáng thương đó chị đã không cầm lòng vì thấy đâu đó hình ảnh cô bé Hoài Anh thuở lên 9. Bản thân chị cũng là một Facebooker nổi tiếng, được nhiều người theo dõi, khi lên tiếng tố cáo những kẻ gây ra sự tổn thương cho trẻ em và kẻ bao che nó là một tội ác, bên cạnh nhiều ý kiến đồng tình, cổ vũ, thì vẫn còn một số kẻ "núp sau cánh cửa" đe dọa chị. "Lần đầu tôi kể ra câu chuyện quá khứ này, mẹ và con gái tôi sẽ đau lòng nhưng tôi tin 2 người phụ nữ quan trọng của đời tôi sẽ thương và hiểu cho mình. Bản thân là một người mẹ, người phụ nữ nên tôi đã làm đúng với lương tâm của mình", nữ doanh nhân chia sẻ.
Câu chuyện của chị đã lùi vào quá vãng nhưng nó lại gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh, là câu hỏi bức thiết trong xã hội hiện tại: Đến bao giờ nạn ấu dâm mới không còn?!. Vào cái thuở tóc còn để chỏm, khi Internet còn chưa phổ biến, khi những đứa trẻ không quần áo tồng ngồng chạy rông ngoài đường thì khái niệm "Xâm hại tình dục" còn khá là xa vời. Thế nhưng ngày nay, khi lối sống hiện đại kéo theo nhiều hệ lụy, nhiều văn hóa phẩm đồi trụy vẫn len lỏi xâm lĩnh cuộc sống của không ít cá nhân thì vẫn còn đó những em bé, cháu bé vô tội trước những tên yêu râu xanh.
Cuộc sống của một nữ doanh nhân thành đạt hiện tại của chị khiến nhiều người ngưỡng mộ (Ảnh NVCC)
Nữ doanh nhân trải lòng: "Thực ra trong xã hội rất nhiều kẻ ác và biến thái với những bộ mặt hiền lành và đạo mạo. Từ kinh nghiệm của mình tôi đã luôn dạy con gái và các cháu tôi cảnh giác, và không cho các cháu gần gũi thân mật với người lạ, cần cảnh giác cả với anh em, họ hàng, hàng xóm. Mong các mẹ, các bậc phụ huynh hãy đừng e ngại khi dạy các cháu những điều này từ khi các cháu còn rất nhỏ. Nhất là khi các cháu ở chung cư, xóm trọ, khu lao động.
Đó cũng là lý do mà tôi đã không sợ bất cứ sự đe dọa nào để sẵn sàng lên tiếng bảo vệ trẻ em, phụ nữ bị xâm hại và bạo hành.
Nói công khai ra được điều này tôi thật sự nhẹ lòng, hy vọng câu chuyện của tôi sẽ là tiếng chuông cảnh tỉnh cho các bậc phụ huynh thêm đề cao cảnh giác và hãy luôn gần gũi bảo vệ các con mình khỏi những kẻ mặt người dạ thú trong xã hội. Mọi người hãy đồng lòng kiên quyết trong việc trừng trị kẻ xấu, kẻ ác".
Thiết nghĩ, đã đến lúc xã hội cần lắm những tiếng nói chung để bảo vệ trẻ em khỏi những tên yêu râu xanh, mất nhân tính để trẻ thơ không còn chịu đựng nỗi cay đắng oan uổng.