Chuyện khó tin ở làng giết chó lớn nhất Việt Nam
Từ chuyên làm bún, người làng Cao Hạ chuyển sang nghề mổ chó và cũng phất lên từ chính nghề sát sinh này.
Nhắc đến thịt chó, người dân Thủ đô nghĩ ngay đến làng Cao Hạ (xã Đức Giang, Hoài Đức, Hà Nội). Không ai biết rõ làng Cao Hạ có nghề giết chó từ bao giờ, chỉ biết rằng đó là nghề gia truyền của họ. Ông Hồ Xuân Đức, thủ từ đền Giang Xá, thờ cụ Lý Nam Đế, ở ngay đầu làng Cao Hạ kể rằng trước đây Cao Hạ vốn làm nghề bún, cung cấp cho Hà Nội. Cách đây cả thế kỷ, người Cao Hạ đã làm bún, mà cả làng cùng làm, đúng chất một làng nghề nhộn nhịp. Thế nhưng, cũng cách nay cả thế kỷ, trong làng có vài gia đình chuyên mổ chó. Nghề mổ chó cứ mỗi ngày một phất lên. Ngay từ những năm 60 của thế kỷ trước, nghề này ở Cao Hạ đã nhộn nhịp lắm. Mấy chục hộ dân trong làng có lò mổ. Nửa đêm, dân làng thắp đèn sáng trưng, đập chó kêu ăng ẳng.
Sáng ra, người Cao Hạ đạp xe chở chó đi khắp Hà Nội, cung cấp cho các chợ lớn như Âm Phủ, Phùng Hưng, Thái Hà, Mỹ Đình, thị trấn Trôi, Phùng,… Nói không ngoa, ngày đó, 90% quán thịt chó ở Thủ đô và vùng lân cận là do người Cao Hạ cung cấp. Nghề giết mổ chó cứ thế phất lên, rồi nhà nọ học theo nhà kia. Họ có cả đội quân thu mua chó khắp Việt Nam. Thậm chí, sang tận Lào, Campuchia, Thái Lan thu mua hàng xe tải chó.
Mua chó ở nước ngoài vừa rẻ, thịt lại ngon, nên thịt chó Cao Hạ mỗi ngày thêm nổi tiếng. Đội quân buôn chó cung cấp cho các lò mổ. Hàng chục người trong làng làm công việc buôn bán các bộ phận chó đi khắp nơi. Cả làng sống nhờ con chó, giàu nhờ chó. Để tận mắt chứng kiến công việc mang tính sát sinh loài vật nuôi thân thuộc với con người, nửa đêm chúng tôi tìm đến làng Cao Hạ.
Ban ngày thì làng im ắng, thậm chí ít người qua lại làng vì người thì đi đổ mối thịt chưa về, người thì ngủ mê mệt sau một đêm làm việc vất vả. Nhưng 12 giờ đêm là thời điểm xóm làng tấp nập. Chiếc xe tải chở hàng chục lồng chó đỗ trước lò mổ của bà S. Bà S. bật điện sáng trưng, giọng vang như chuông đồng, kêu đám thợ trở dậy làm việc.
Thợ mổ người chuẩn bị dao, chậu, pha chế nước sôi. Từ trên xe tải, từng lồng chó được khênh xuống, chồng chất lên nhau. Mỗi lồng có đến 10 con chó đang gầm ghè. Con nào con nấy bẩn thỉu, hôi hám. Mùi khai, thối của chất thải con nọ dính vào con kia, ủ lâu ngày, bốc lên thối kinh khủng. Tuy nhiên, những người thợ đều đã quá quen thuộc với thứ mùi ấy, nên chẳng hề gì.
Mặc dù nghề giết mổ gia súc không vi phạm pháp luật, quang minh chính đại, nhưng những người làm nghề đều tránh mặt khi nói về nó, đặc biệt là ngại tiếp xúc với giới truyền thông. Họ không muốn người đời biết mình làm công việc sát sinh. Vì thế, chúng tôi phải trong vai người đi tìm nguồn hàng thịt chó, cung cấp cho nhà hàng của mình.
Bà S. bảo, những năm trước, mỗi đêm, lò mổ của bà giết cả tấn chó, nay công việc kinh doanh ngày một khó khăn, nhiều lò mổ cạnh tranh, nên còn chừng 5 tạ. Để có đủ nguồn hàng, bà S. phải xây dựng một khu chuồng trại ở ngoài cánh đồng, cách làng gần 100m. Tại đây, bà chứa hàng xe tải chó. Ngày trước, lò mổ của bà ở trong làng, nhưng dân kiện cáo vì ô nhiễm và mất ngủ vì tiếng chó kêu nên phải chuyển ra cánh đồng.
Ba thợ mổ chó, gồm 1 người lớn tuổi, 2 thanh niên đã sẵn sàng cho công việc. Dũng, một thợ mổ chó quê ở Thái Bình dùng chiếc kìm lớn luồn vào trong lồng, kẹp cổ chó lôi ra xềnh xệch. Chú chó sợ hãi kêu ăng ẳng. Tiếng “bốp” khô khốc vang lên, chú chó nằm giãy đành đạch, không kịp kêu thêm tiếng nào nữa. Đàn chó trong chuồng sợ hãi tru lên thảm thiết. Dũng đập chết con nào, 2 người thợ lại thay nhau xách chó đặt lên giàn chọc tiết. Tiết đỏ xổ ra ngập mấy chiếc chậu cáu bẩn.
Chỉ một chốc lát, 30 con chó nằm chồng đống lên nhau trên nền xi măng nhoe nhoét phân, nước tiểu, máu me. Không rửa ráy, xả nước gì, xác những chú chó bẩn thỉu được tống vào những chảo nước đang sôi ùng ục, rồi ném vào máy đánh lông. Chiếc máy quay tít như máy giặt, đánh tuột sạch lông chó. Con nào đã trắng bợt, thì thợ vứt oạch xuống nền xi măng.
Ngoài kia, rơm đã được trải thành dãy dài. Từng chú chó trắng bợt được xếp hàng thẳng thớm. Lửa nổi lên bùng bùng. Khi chú chó đã vàng ruộm, đẹp mắt, thì mỗi thợ một con mổ bụng, moi lòng. Mỗi thợ chỉ mất độ chục phút cho mỗi con chó, là bộ phận nào đã ra bộ phận đó. 4h sáng, con buôn đã tới tấp đến. Họ đến sớm chầu chực để lựa những con chó ngon nhất. Trong chốc lát, 30 con chó đã sạch bay. Bà S. bảo, nay trời trở lạnh, thịt chó sẽ được chuộng, nên sai thợ sát hại thêm vài con nữa.
Cách lò mổ của bà S. không xa, là lò mổ của bà Đ., ông T. cũng sáng rực ánh đèn, con buôn ra vào lựa chó thịt đông nườm nượp. Đây được coi là 3 lò mổ lớn nhất làng Cao Hạ, mỗi đêm hạ sát vài tạ đến cả tấn chó. Trong làng còn mấy chục lò mổ nữa, nhưng chỉ là lò mổ nhỏ lẻ, mỗi ngày giết mổ vài con. Nhưng cộng lại tổng thể, mỗi đêm, làng Cao Hạ giết tới 4 - 5 tấn chó, tức là có khoảng 300 - 400 con chó bị hóa kiếp. Những ngày cao điểm, đặc biệt dịp cuối tháng, có tới cả chục tấn chó bị giết ở ngôi làng này.