Cô cho biết, hồi trẻ mình rất đảm đang, nấu ăn giỏi, ưa sạch sẽ và khá chu toàn. Khi về nhà chồng chỉ viết đưa tay lấy quần áo, ngồi vào bàn ăn cơm nên chưa từng lo toan việc nhà.
Hôm nay anh xắn tay và bảo "để anh giúp tắm cho con". Hỏi em có cảm động không ư? Không đâu nhé, em chỉ muốn anh đừng giúp em...
Để chồng trông con đúng là lúc nào cũng có chuyện hay ho để nói phải không các chị em?
Kế sách của cô vợ trẻ khiến hội chị em vô cùng ngưỡng mộ và có lẽ sẽ nhanh chóng về áp dụng cho các đấng trượng phu ở nhà cũng nên.
Mà thôi, nếu bóng đèn hỏng, ống nước hỏng, không hỏi chồng được thì hỏi... ông hàng xóm, đấy cũng là một giải pháp hay. Ông hàng xóm qua nhà sửa được ngay ấy mà! Rồi lúc ấy các anh đừng gào "cơm hẩm nhà ta mà thành cơm tám của cha láng giềng".
Tối qua tôi thủ thỉ bảo cô ấy hay là sinh thêm đứa nữa đi cho các con có chị có em. Cô ấy im lặng rất lâu khiến tôi thấy rất khó hiểu.
Việc một ông chồng rửa bát bỗng nhiên trở thành một việc to tát, cao siêu cứ như biểu diễn xiếc là sao?
Nào ngờ sau hôm đó chồng giành luôn việc phơi đồ cho vợ. Anh bảo có làm mới thấy vợ mệt thế nào.
Trong bữa ăn đó, mẹ chồng tôi liên tục nhắc nhở tôi cần yêu chồng nhiều hơn vì anh ấy đã giúp vợ việc nhà. Nhưng tôi đã mạnh dạn trả lời: "Con nghĩ đó không phải sự giúp đỡ...".
Tôi cứ sống trong dày vò, mâu thuẫn với chính mình như vậy. Đặc biệt mỗi khi thấy chồng làm việc nhà, chăm sóc con, tôi lại uất ức đến mức rơi nước mắt.