Tôi từng nghĩ: "Làm em dâu của chị chắc sướng, có người tâm lý, học được bao nhiêu điều". Nhưng tôi sai rồi.
Ghen tị với đống phong bì mà tôi cầm trên tay, chị chồng còn cao giọng bảo: "Em dâu giàu thế thì đem hết tiền mừng ra mà bao cỗ cả họ nhỉ?".
Tôi vừa bênh chị chồng 2 câu, các chị em họ liền quay sang nhìn tôi bằng ánh mắt lạ lẫm.
Tôi lúc đấy tuyên bố thẳng thừng tôi sẽ đóng tiệm, không buôn bán gì hết nữa. Mà có muốn cũng chả làm ăn nổi với cái nhà này.
Đêm đó, tôi ôm bụng bầu khóc trong phòng, tự hỏi mình có nên ở lại ngôi nhà này thêm nữa không?
Tôi rất ghét người khác dạy đời mình, đặc biệt lại còn là người ít tuổi hơn mình.
Liệu một mảnh đất có đáng để đánh đổi hạnh phúc gia đình?
Đang yên đang lành, con trai tôi lại rước về rắc rối.
Nhìn đống tôm thơm lừng đỏ au ở trên bếp, chị chồng thèm lắm nhưng xấu hổ nên chẳng dám ăn.
Thật sự tôi muốn đóng sập cửa lại, nhưng không nỡ đuổi chị chồng về ngay sáng đầu năm mới.