Giận mẹ chồng giữ 2 cây vàng rồi "ngậm tăm" không trả, tôi bật khóc khi thò tay vào túi áo bà ba sờn rách trong góc tủ

Hướng Dương HT,
Chia sẻ

Từ ngày tôi cưới đến nay đã được 3 năm. Mẹ chồng nhận giữ hộ 2 cây vàng hồi môn mà ỉm đi không thấy trả!

Sau đám cưới được 2 ngày, mẹ chồng đề nghị tôi đưa vàng cho bà giữ hộ. Lúc đó tôi chẳng nghĩ ngợi nhiều, còn chủ động đưa hết cho mẹ chồng. Tất tật là 2 cây vàng. Bên nhà tôi, bố mẹ và anh trai mừng cưới hơn 1 cây vàng. Còn lại là của nhà chồng.

Tuần sau đi làm, tôi có kể chuyện này cho đồng nghiệp. Các chị em ở công ty, ai cũng bảo tôi dại thế. Đồng tiền phải đi liền với khúc ruột, chứ đưa cho mẹ chồng cầm, đến lúc có việc cần dùng đến, mở miệng ra đòi cũng ngại lắm. Ấy là chưa kể, có bao nhiêu chị ở công ty tôi, gương tày liếp, đưa tiền đưa vàng cho mẹ chồng giữ hộ, cuối cùng chẳng lấy lại được.

Tôi nghe thế thì chột dạ, về nhà liền tìm cách lấy lại số vàng đã gửi mẹ chồng. Sau đó khoảng nửa năm, tôi đánh tiếng muốn xin lại 2 cây vàng để làm ăn. Nhưng khi mẹ chồng hỏi tôi định kinh doanh buôn bán cái gì, thì tôi lại không trả lời được.

Thế là bà mắng cho 1 trận rồi nói: "Mẹ không đưa được. Chúng mày chẳng có kế hoạch rõ ràng. Đưa cho xong, chúng mày lại tiêu xài vung tay quá trán, không thì làm ăn thua lỗ. Cả trăm triệu chứ có ít đâu. Bao giờ mẹ thấy 2 đứa thực sự cần, mẹ sẽ chủ động đưa cho".

Bực thật, càng nghĩ tôi càng thấy mình dại. Các chị đồng nghiệp nói chẳng có sai. Đưa tiền cho mẹ chồng thì dễ, lúc rút ra mới khó. Tôi đúng kiểu manh chiếu mới chưa từng trải. Giờ tôi hối hận cũng muộn màng.

Khi tôi đẻ em bé, lúc đó cần tiền mà, phải không? Nhưng rồi mẹ chồng vẫn "ngậm tăm" không nói 1 lời nào về việc trả lại tôi số vàng đó cả. Thế là từ đó, tôi giận bà. Tuy không thể hiện ra mặt nhưng trong lòng tôi lúc nào cũng hậm hực.

Thời gian gần đây mẹ chồng ốm nặng. Bà nằm liệt giường cả tháng chẳng ăn uống được mấy. Tôi giận bà nên vô tâm, chẳng buồn ngó ngàng chăm sóc. Chỉ có cô em chồng là hay chạy qua chạy lại hỏi han mẹ, rồi nấu cơm nấu cháo cho bà.

Giận mẹ chồng giữ 2 cây vàng rồi "ngậm tăm" không trả, tôi bật khóc khi thò tay vào túi áo bà ba sờn rách trong góc tủ - Ảnh 1.

(Ảnh minh họa)

Thứ 5 tuần trước, mẹ chồng bỗng gọi riêng tôi vào phòng. Lúc đầu tôi cứ nghĩ, bà gọi vào để trách tôi vô tâm, không chăm sóc mẹ chồng những lúc ốm đau. Khi đó tôi đã định nói thẳng chuyện đòi lại 2 cây vàng.

Nhưng khi tôi vào phòng, bà lại chủ động vẫy tay tôi tiến lại gần, rồi thều thào nói: "Mẹ biết, mấy năm nay mày vẫn giận mẹ chuyện giữ vàng mà không đưa. Thôi thì nay mẹ trả lại mày. Mẹ cũng yếu rồi, gần đất xa trời, muốn giữ cho chúng mày nhưng chắc không được. Thằng Hiển (chồng tôi) ăn chơi trác táng quá, mẹ sợ nó biết mày có tiền rồi rình mò lấy hết mà nướng vào cờ bạc. Lúc mày sinh con, mẹ cũng dòm ngó rồi, thấy mày có tiền nên mẹ mới không đưa. Ý của mẹ cũng muốn chúng mày tiết kiệm...

2 cây vàng mẹ gói trong chiếc áo bà ba cũ. Mẹ cất kỹ lắm. Bình thường chả đứa nào biết được mẹ để ở đâu. Thằng Hiển lục lọi mấy lần rồi nhưng vẫn chịu, không tìm được đấy. Giờ mày mở tủ, lục tung các thứ lên là thấy. Trong đó có 2 cây vàng của vợ chồng mày, với hơn 1 cây vàng của mẹ. Mẹ cho hết. Mày cứ âm thầm, đừng nói với chồng. Để số vàng đó mà làm vốn riêng. Ngộ nhỡ lúc con ốm đau, hay sa cơ lỡ vận thì dùng đến...".

Nói xong 1 tràng dài đó, mẹ chồng ho khù khụ. Bà thở gấp gáp lấy hơi, tay chỉ cho tôi hướng chỗ bà để vàng. Tôi gấp gáp làm theo lời bà nói, quả nhiên thấy đống vàng được bọc rất kỹ trong chiếc áo sờn rách. Lúc này tự nhiên tôi cảm thấy ăn năn, hối hận vì hơn 3 năm qua tôi vẫn sống trong sự hậm hực, giận dỗi mẹ chồng. Tôi bật khóc nức nở, miệng không ngừng xin lỗi bà. Còn mẹ chồng không nói được gì nữa, tay khua khua hàm ý không trách tôi.

Từ hôm đó đến nay, tôi chăm sóc mẹ chồng chu đáo. Phần vì hối hận, phần vì giờ đây mới nhận ra tấm lòng của bà. Suýt nữa thì tôi đã trở thành nàng dâu bất hiếu, vì 2 cây vàng mà bỏ quên tình nghĩa mẹ chồng - nàng dâu rồi!

Chia sẻ