Bỏ việc lương 50 triệu đồng để phụ nhà vợ kinh doanh, tôi tay trắng khi ly dị

Hoàng Sơn/VTC News,
Chia sẻ

Để gần vợ con, tôi từ chối lời mời công việc với mức lương trong mơ, hỗ trợ nhà vợ kinh doanh, lúc ly dị phải ra đi tay trắng vì nhà vợ bảo tôi chỉ là thằng ăn bám.

Tôi, một người đàn ông 40 tuổi, đang đứng giữa cuộc đời với hai bàn tay trắng. Ly dị vợ, tôi rời bỏ ngôi nhà trên chiếc xe máy cũ. Con gái đứng đằng sau khóc gọi bố nhưng tôi không dám quay đầu nhìn lấy một lần.

Tất cả chỉ vì một quyết định sai lầm cách đây 5 năm, một quyết định xuất phát từ tình yêu, trách nhiệm, nhưng lại khiến cuộc sống của bản thân đi vào bế tắc.

Tôi sinh ra ở một tỉnh nghèo, lên Hà Nội lập nghiệp . Chín năm trước, khi 32 tuổi, tôi cưới được người con gái Thủ đô. Vợ tôi là con út trong một gia đình khá giả, bố mẹ vợ có xưởng sản xuất đèn gia dụng. Vì không có nhà riêng, tôi cùng vợ chọn sống chung với cha mẹ vợ.

Cách đây 5 năm, con gái tôi vừa tròn 3 tuổi, bé đáng yêu và vô cùng quấn bố. Thời điểm đó, tôi đang là nhân viên kinh doanh giỏi của một tập đoàn điện lạnh lớn. Cơ hội thăng tiến mở ra khi tôi được đề bạt vào vị trí quản lý vùng ở miền Trung, mức lương 50 triệu đồng/tháng, con số mơ ước với nhiều người.

Bỏ việc lương 50 triệu đồng để phụ nhà vợ kinh doanh, tôi tay trắng khi ly dị - Ảnh 1.

Ly dị ở tuổi 40, tôi ra đi tay trắng sau nhiều năm giúp gia đình vợ kinh doanh. (Ảnh minh họa: iStock)

Nghĩ đến viễn cảnh phải đi công tác xa, đôi khi cả tháng mới có thể về thăm vợ và con gái nhỏ một lần, tôi lại thấy chạnh lòng. Con tôi đang tuổi cần bố, cần được vui chơi, học hỏi, cần được đưa đón đi học, đi chơi. Vợ tôi cũng vậy, cô ấy vốn quen có chồng bên cạnh.

Khi tôi tâm sự với vợ, cô ấy nói hay là bỏ việc về phú giúp gia đình kinh doanh. Cô ấy cũng hiểu được những lo lắng của tôi và thúc đẩy tôi đưa ra một quyết định táo bạo và đầy rủi ro: Từ bỏ công việc trong mơ, từ bỏ mức lương 50 triệu đồng/tháng để ở lại Hà Nội.

Những ngày đầu, mọi thứ đều tốt đẹp. Bố mẹ vợ rất hài lòng vì có tôi về giúp đỡ. Tôi dồn hết tâm huyết, kiến thức và kinh nghiệm để phát triển xưởng sản xuất đèn. Tôi lập kế hoạch kinh doanh, tìm kiếm đối tác, đưa công nghệ mới vào sản xuất.

Công việc không chỉ còn dừng lại ở sản xuất đèn, mà nhờ quan hệ trong ngành điện lạnh, tôi mở rộng sang cả mảng thi công, lắp đặt cho nhà dân, công trình lớn. Nhờ đó, xưởng sản xuất của bố mẹ vợ làm ăn phát đạt, thu nhập tăng lên đáng kể.

Tôi cứ ngỡ, với những gì mình đã cống hiến, gia đình vợ sẽ ghi nhận và trân trọng tôi. Tuy nhiên, cuộc sống không như tôi nghĩ. Những xích mích bắt đầu nảy sinh, từ những chuyện nhỏ nhặt trong gia đình đến những mâu thuẫn trong cuộc sống.

Vợ ngày càng có dấu hiệu lạnh nhạt với cuộc sống gia đình. Tôi thường xuyên phải đảm nhận cả làm kinh tế lẫn chăm sóc cho con nhỏ. Nhiều hôm, vợ tôi đi chơi từ sáng sớm đến tối muộn mới về.

Những ức chế trong cuộc sống cứ tích tụ, đỉnh điểm của sự việc là khi chúng tôi quyết định ly hôn . Khi tôi đề nghị phân chia tài sản, cả gia đình vợ đều quay lưng nói tôi là kẻ ăn bám, không có công sức gì cả, mọi thứ đang có đều nhờ bố mẹ vợ tạo điều kiện.

Tôi như chết lặng. Hóa ra trong mắt họ, tôi chỉ là kẻ ăn bám, tay trắng được họ cưu mang, giờ ly dị thì phải ra đi tay trắng. Trong 5 năm đó, tôi đã làm việc không ngừng nghỉ, quên đi cả những niềm vui với bạn bè. Có thời gian, tôi lại lao ra xưởng làm việc rồi về chăm con cho vợ.

Tôi đã hy sinh sự nghiệp đáng mơ ước để đổi lấy sự bình yên cho gia đình, để được ở gần con. Nhưng cuối cùng, danh dự của tôi bị chà đạp và bản thân nhận những lời nói khó nghe.

Giờ đây, tôi không có việc làm, không có tiền, không có gì cả. Tôi nhìn lại quãng đường đã đi, nhìn lại những quyết định đã đưa ra và nhận ra rằng mình đã quá ngây thơ. Tôi đã đặt niềm tin vào những điều không xứng đáng, đã hy sinh những thứ quý giá nhất của bản thân để đổi lấy sự phù phiếm.

Là người đàn ông, tôi quyết định ra đi tay trắng như mong muốn của nhà vợ. Tôi chỉ xin lại chiếc xe máy cũ, từ thời còn sinh viên, nay được tận dụng để làm xe giao hàng cho xưởng đèn. Quyền nuôi con cũng dành hoàn toàn cho vợ mà không có tranh chấp. Tôi cũng hứa rằng bản thân sau khi ổn định tài chính sẽ lo hết tiền học chính, tiền học thêm, tiền sách vở, tiền đồng phục... của con.

Sau 20 năm bôn ba đi làm, tôi đang bắt đầu lại từ con số 0. Trong những tháng ngày chông chênh này, tôi rất cần những lời khuyên từ các anh chị đã từng trải qua những biến cố tương tự. Làm thế nào để tôi có thể làm lại sự nghiệp ở tuổi 40, khi mà mọi thứ đã thay đổi quá nhiều?

Độc giả có ý kiến chia sẻ, tư vấn, xin gửi vào box bình luận bên dưới.

Nếu bạn có những khúc mắc trong cuộc sống, xin đừng ngần ngại gửi cho chúng tôi để nhận được sự sẻ chia chân thành và lời khuyên nghiêm túc của độc giả. Ý kiến xin gửi đến toasoan@vtcnews.vn.

Đọc thêm
Bỏ việc lương 50 triệu đồng để phụ nhà vợ kinh doanh, tôi tay trắng khi ly dị - Ảnh 2.

Bỏ việc lương 50 triệu đồng để phụ nhà vợ kinh doanh, tôi tay trắng khi ly dị - Ảnh 3.

Bỏ việc lương 50 triệu đồng để phụ nhà vợ kinh doanh, tôi tay trắng khi ly dị - Ảnh 4.

Bỏ việc lương 50 triệu đồng để phụ nhà vợ kinh doanh, tôi tay trắng khi ly dị - Ảnh 5.

Chia sẻ