TP.HCM: Xúc động bài thơ người chồng viết gửi ngàn yêu thương đến nữ điều dưỡng trước giờ "ra trận" diệt COVID-19
Trước giờ nữ điều dưỡng khoa Nội tiết, Bệnh viện Thống Nhất (TP.HCM) lên đường chi viện cho bệnh viện điều trị COVID-19, người chồng đã viết bài thơ "Em ra trận" rất xúc động gửi vợ mình.
Sáng 13/7, Bệnh viện (BV) Thống Nhất (TP.HCM) đã tổ chức lễ xuất quân đợt 1 cho các y bác sĩ lên đường nhận nhiệm vụ chi viện tại Bệnh viện dã chiến thu dung điều trị COVID-19 số 8.
Đợt này có 30 bác sĩ, 60 điều dưỡng, kỹ thuật viên của BV "ra trận".
PGS.TS.BS Lê Đình Thanh, Giám đốc BV đã trực tiếp có mặt từ sớm, tiễn và dặn dò các nhân viên y tế của mình phải cố hết sức hoàn thành việc cứu chữa cho bệnh nhân.
Ông nhận định đây là một nhiệm vụ hết sức nặng nề và khó khăn, do đó đòi hỏi các nhân viên y tế phải tự bảo vệ cho chính mình trước tiên thì mới nghĩ đến vượt qua các trở ngại khác.
Được biết, tổng số nhân viên y tế của BV Thống Nhất sẽ tham gia hỗ trợ hoạt động điều trị COVID-19 tại TP.HCM là 375 người.
Trong đợt 1, PGS.TS.BS Đỗ Kim Quế, Phó Giám đốc BV sẽ là tổng phụ trách.
Trước giờ xuất quân, nhiều hình ảnh hồi hộp, xúc động của các y bác sĩ đã xuất hiện. Người thân, gia đình của các nhân viên y tế cũng tìm cách để động viên, khích lệ tinh thần cho các "chiến sĩ" trên mặt trận dịch bệnh.
Và chồng của một điều dưỡng tên Thu, công tác tại khoa Nội tiết ở BV Thống Nhất đã gởi gắm cả ngàn yêu thương qua một bài thơ sáng tác vội gửi đến vợ sắp đối diện với nguy hiểm.
Được biết trước khi làm việc trong ngành y, nữ điều dưỡng này từng là cô bộ đội lăn xả trên nhiều chiến trường mang lại bình yên, hạnh phúc cho dân tộc.
Xin trích nguyên văn bài thơ ý nghĩa, xúc động "Em ra trận" của người chồng gửi đến vợ mình:
"Ba mươi năm trước em đã từng ra trận.
Màu áo xanh, trên mặt trận Hà Giang
Tải thương, làm đường dựng xây lô cốt
Quản Bạ, Yên Minh, Đồng Văn, Mèo Vạc
Thượng Phùng, Lũng Lân, Xìn Cái đã từng qua.
Đất nước yên bình đang khởi sắc ấm no
Bỗng đại dịch lại tràn về quấy phá
Em lại lên đường cùng chiếc ba lô nhỏ
Khoác trên mình màu áo trắng tinh khôi
Đồng đội em cũng đã sẵn sàng rồi
Chẳng quản hiểm nguy em bước vào tâm dịch
Kẻ thù vô hình mắt thường đâu nhìn được
Chỉ chút lơ là sẽ chuốc lấy hiểm nguy
Những chiến binh áo trắng chẳng nề chi
Đồ bảo hộ vẫn không rời trong nắng nóng
Nhịn ăn nhịn uống làm việc dù mệt nhọc
Tranh thủ ngả lưng nếu có thể mọi nơi
Tam cấp, hành lang, ghế đá ngủ ngồi
Còi hụ xe về là dậy ngay làm việc
Cấp cứu bóp tim dành từng giây sự sống
Dù bệnh nhân là F1, F0
Thương anh em vất vả bởi cộng đồng
Xa gia đình xa con thơ trẻ dại
Chung mục đích là cùng nhau chống dịch
Cố gắng nhiều mong hát khải hoàn ca
Ở phía sau cách chỉ mấy mét nhà
Xin mọi người hãy chung tay góp sức
Đừng ra ngoài nếu mà không có việc
"Cô-vit" kia sẽ lây nhiễm được ai
Xin chung tay tất cả hãy đồng lòng
Vì trách nhiệm vì con Hồng cháu Lạc
Hãy đoàn kết ta đồng lòng dập dịch
Góp gió vào để thành bão thành giông
Cùng đất nước sẽ thổi bay đại dịch
Đón em về ta hát bản tình ca
Chúc em mau thắng trận trở về."