Ngay hôm đó, con út bỏ đi luôn, không ăn cơm, không chào ai, con trưởng thì giận dỗi...
Tôi nhìn mẹ, thấy tóc bà bạc gần hết rồi.
Có đêm tôi vừa tắt điện chuẩn bị ngủ, nghe mẹ nói chuyện điện thoại mà ứa nước mắt.
Giờ mẹ tôi yếu lắm rồi. Nhưng mắt bà vẫn luôn hướng ra phía cửa.
Tôi không ngờ, bố chồng ép mình ký giấy khước từ tài sản là vì muốn bảo vệ mình.
Qua camera, tôi thấy anh cả vui sướng ôm chiếc hũ vào nhà nhưng anh khẳng định đó là hũ mắm.
Em trai chồng từng có ơn rất lớn với gia đình tôi, vậy mà sau khi em ấy mất, chồng tôi lại muốn trục lợi từ tài sản của em ấy.
Anh là con trưởng, là người từng được cả họ kỳ vọng, giờ bị chính bố mình gạch tên khỏi di chúc...
Thấy mẹ qua đời không để lại cho một xu, các con ruột đến nhà em rể để muốn chia tài sản, người em cầm đống giấy tờ ra nói 1 câu ai cũng "tái mặt" rồi lặng lẽ về.
Nhưng sự thật là chú đã để lại giấy tờ, có cả chứng thực pháp lý. Không có cách nào để thay đổi.