Nàng hậu bị chồng bạo hành, cuộc sống suy sụp: Chỉ một câu nói của con gái giúp cô vực dậy, nay viên mãn

Bảo Tín,

Một câu nói nhỏ, nhưng đủ khiến người mẹ cảm thấy mọi hy sinh đều xứng đáng.

Sinh năm 1964, Lê Yến San (Trung Quốc) lớn lên trong một gia đình đông anh chị em, hoàn cảnh khó khăn. Ngay từ khi còn rất nhỏ, cô đã sớm nếm trải mùi vị mưu sinh: phát tờ rơi, bán đồ ăn vặt ngoài phố, làm việc lặt vặt cho các đoàn làm phim và người mẫu để có tiền trang trải cuộc sống.

Chính môi trường ấy đã đưa cô đến với diễn xuất từ năm 15 tuổi, dù chỉ bắt đầu bằng những vai hầu gái, cung nữ mờ nhạt. Nhưng nỗ lực bền bỉ của cô cuối cùng cũng được đền đáp. Năm 1985, đài ATV Hong Kong tổ chức cuộc thi Hoa hậu châu Á lần đầu tiên, và Lê Yến San đã xuất sắc đăng quang.

Lê Yến San

Với nhan sắc nổi bật và khả năng diễn xuất tự nhiên, Lê Yến San nhanh chóng trở thành gương mặt sáng giá của ATV, gây tiếng vang với vai Tây Thi năm 1986 cùng nhiều bộ phim khác như Ngược dòng thời gian, Thành Cát Tư Hãn, Năm 97 rồng đổi màu… Có thời điểm, cô được xem là đại hoa đán của đài.

Bi kịch hôn nhân và những năm tháng suy sụp

Khi sự nghiệp đang ở đỉnh cao, Lê Yến San bất ngờ kết hôn với tài tử Lưu Vĩnh, bất chấp những lời can ngăn và tin đồn không hay về đời sống riêng tư của đối phương. Sau khi lập gia đình, cô rút lui khỏi showbiz để toàn tâm chăm sóc chồng con, sinh đủ một trai một gái.

Thế nhưng, cuộc hôn nhân ấy không mang lại hạnh phúc như mong đợi. Sau nhiều năm chịu đựng, Lê Yến San đệ đơn ly hôn, tố cáo chồng bạo hành và yêu cầu pháp luật bảo vệ hai con. Dù Lưu Vĩnh từng công khai xin lỗi và cầu xin tha thứ, cuộc hôn nhân vẫn chính thức khép lại vào năm 2004.

Ly hôn, không nhận trợ cấp, một mình nuôi hai con, Lê Yến San rơi vào giai đoạn khủng hoảng nặng nề. Có thời điểm, tài chính cạn kiệt, tinh thần suy sụp, bà từng mất kiểm soát và làm tổn thương con gái trong lúc tuyệt vọng. Nhưng chính khoảnh khắc ấy đã trở thành bước ngoặt cuộc đời.

Một câu nói của con gái và sự thức tỉnh

Khi thấy mẹ gào khóc, con gái Lê Yến San đã nắm tay bà và nói một câu rất giản dị: “Mẹ đừng như vậy, mẹ làm vậy sẽ khiến con và em sợ".

Không phải lời khuyên cao siêu, không phải động viên hoa mỹ, chỉ một câu nói ấy đã khiến Lê Yến San bừng tỉnh. Bà nhận ra: nếu tiếp tục gục ngã, điều tổn thương nhất không phải bản thân mình, mà là các con. Từ đó, bà quyết định đứng dậy, sống tiếp và sống cho ra sống.

Điều quan trọng là: bà không biện minh cho hành vi đó, cũng không đổ lỗi cho hoàn cảnh. Khi con gái nắm tay mẹ và nói, Lê Yến San hiểu rằng nỗi đau của mình đang lan sang con. Từ đó, bà chọn cách chịu trách nhiệm với cảm xúc của chính mình, thay vì trút nó lên con. Với nhiều phụ huynh, đây là điều khó nhất, nhưng cũng là nền tảng quan trọng nhất trong nuôi dạy con.

Nhiều cha mẹ đơn thân vô thức biến con thành chỗ dựa tinh thần: tâm sự quá nhiều, kể khổ quá mức, khiến trẻ phải “lớn sớm” để an ủi người lớn. Lê Yến San từng đứng rất gần ranh giới đó, nhưng bà đã dừng lại đúng lúc.

Lê Yến San không phải kiểu mẹ dạy con bằng những bài học đạo lý dài dòng. Con cái bà học nhiều nhất từ cách mẹ sống: không xin tiền chồng cũ, không vay mượn, không oán trách số phận. Bà từng nói: chưa bao giờ hỏi mượn ai một đồng, vì không muốn con mình phải cúi đầu. Chính sự tự trọng đó đã dạy con bà một bài học âm thầm nhưng rất sâu: nghèo có thể chịu, nhưng không được mất phẩm giá.

Dù trải qua hôn nhân bạo lực, Lê Yến San không biến cha của các con thành “kẻ xấu” trong mắt chúng. Bà chọn cách không kể lể, không kích động hận thù, để con không lớn lên với tâm thế chống đối đàn ông hay gia đình.

Đây là điểm rất khó với nhiều người mẹ từng bị tổn thương. Nhưng chính sự kiềm chế này giúp con cái bà lớn lên không mang theo di chứng tâm lý từ cuộc hôn nhân đổ vỡ của cha mẹ.

Bà chọn đi làm nhiều hơn, quay lại với nghệ thuật, làm bảo hiểm, để con thấy mẹ đang đứng vững, thay vì thấy mẹ gục ngã.

Sau cú “thức tỉnh” từ con gái, bà quyết định: khó khăn là của người lớn, con chỉ cần biết mẹ đang cố gắng, không cần gánh nỗi đau của mẹ. Bà chọn đi làm nhiều hơn, quay lại với nghệ thuật, làm bảo hiểm, để con thấy mẹ đang đứng vững, thay vì thấy mẹ gục ngã.

Điều khiến bà được an ủi nhất là hai con đều ngoan ngoãn, hiểu chuyện. Có lần, sau khi nghe một câu chuyện về hoàn cảnh éo le của người khác, con gái bà nói: “Hóa ra nhà mình không phải là khổ nhất". Một câu nói nhỏ, nhưng đủ khiến người mẹ cảm thấy mọi hy sinh đều xứng đáng.

Tuổi 61 an yên, con cái thành đạt

Giờ đây, khi đã bước sang tuổi 61, Lê Yến San có thể mỉm cười nhẹ nhõm. Con gái bà đã đi làm, lập gia đình; con trai tốt nghiệp ngành tâm lý học tội phạm tại Anh và trở về Hong Kong phát triển sự nghiệp. Bản thân bà vẫn đều đặn đóng phim cho TVB.

Ngoài nghệ thuật, Lê Yến San còn tích cực làm thiện nguyện, cùng các Hoa hậu châu Á khác sáng lập tổ chức từ thiện Nhân Mỹ Thanh Tự, xây dựng trường học và thư viện tại nhiều vùng khó khăn.

Dù vẫn sống độc thân và thừa nhận đôi lúc cô đơn, Lê Yến San chưa bao giờ bi quan. Bà tin rằng, chỉ cần còn hy vọng và còn yêu thương, cuộc đời vẫn có thể dịu dàng trở lại.

Chia sẻ