Dù tôi có cố đến mấy thì trong mắt họ việc tôi làm được là nghĩa vụ, nếu làm không nổi thì tôi là loại không ra gì.
Cứ thấy tôi ghé thăm là thằng bé dính lấy không rời, khiến nhiều người tưởng tôi mới là mẹ ruột của nó.
Xã hội luôn đòi hỏi một người mẹ kế phải yêu thương con chồng như con đẻ. Nhưng làm sao có thể yêu một đứa trẻ luôn nhìn mình bằng ánh mắt thù địch?
Nếu như cái quá khứ ấy cứ mãi ảnh hưởng đến hiện tại và đe dọa cả tương lai thì tốt nhất hãy trả họ về với cái quá khứ của mình.
Thấy vợ bị đuổi đi mà chồng tôi cũng chẳng bênh vực, chỉ ấp úng nói rằng đã lâu không gặp con riêng...
Lần thứ 3 này mong rằng sẽ là lần cuối.
Tính tôi rất nóng nhưng lần này tôi yên lặng đợi xem chồng mình xử trí ra sao.
Nhìn tôi bị mẹ kế với con riêng của bà ta bắt nạt, bố không bảo vệ tôi còn tặng thêm một cái tát điếng người.
Vì quá mệt mỏi nên tôi ngất xỉu lúc đang đứng nấu ăn. Con riêng của chồng đã hét lên, đầy sợ hãi lẫn lo lắng.
Với tôi, con riêng của chồng cũng giống con ruột. Món quà cưới này xem như thể hiện tình cảm của tôi với con.