Bố mẹ nên dạy con gọi đúng tên bộ phận sinh dục khi giáo dục giới tính
Các bậc cha mẹ thường ngại ngần khi gọi thẳng tên các bộ phận sinh dục khi chia sẻ hoặc dạy con về giới tính. Tuy nhiên đó không hẳn là một điều tốt.
"Dương vật, tinh hoàn, âm đạo, âm hộ" là những gì các học sinh lớp 1 sẽ được học để gọi tên đúng những bộ phận sinh dục của mình, theo như chương trình giáo dục sức khỏe giới tính mới của Ontario (Canada) vào tháng 9 tới.
Ontario đã có kế hoạch dạy những thuật ngữ chính xác cho học sinh lớp 1 - một sự tiến bộ rõ rệt so với lối nói tránh được sử dụng trong lớp thời những năm bốn mươi.
Các bậc cha mẹ kỹ tính có thể thích lối nói giảm nói tránh, nhưng lý do của việc dạy trẻ gọi "dương vật" thay vì "chim" là điều vô cùng nghiêm túc. Trẻ em nếu biết thuật ngữ chính xác cho cơ quan sinh dục sẽ được trang bị kiến thức nhiều hơn đủ để biết tiết lộ những trường hợp lạm dụng tình dục. Các nhà giáo dục sức khỏe giới tính và các chuyên gia về vấn đề lạm dụng trẻ em rất ủng hộ việc giáo dục trẻ em từ lớp 1 về vấn đề này - và khuyên các bậc cha mẹ nên nhanh chóng bắt đầu gọi đúng tên các bộ phận cơ thể từ giai đoạn "trứng nước", đặc biệt gọi tên đúng các bộ phận sinh dục như khi nói về các bộ phận khác trong cơ thể như ngón chân, đầu gối, khuỷu tay và tai....".
Sử dụng thuật ngữ thích hợp sẽ giúp bảo vệ các em. Trẻ em khi có thể thoải mái nói về cơ thể của mình sẽ nhiều khả năng có thể tiết lộ nếu có điều gì đó đáng lo ngại hay khó chịu đang xảy ra với chúng."- Audrey Rastin, quản lý tại Hiệp hội Phòng chống và ngăn chặn lạm dụng tình dục trẻ em ở Toronto cho biết.
"Cô nói rằng khi trẻ em sử dụng thuật ngữ không chính xác, các em có thể bị hiểu nhầm ý. Giao tiếp với trẻ bằng những thuật ngữ đúng sẽ giúp người lớn hiểu được những gì đang xảy ra.
"Phụ huynh nếu công khai thảo luận và gọi tên các bộ phận cơ thể, tác dụng của từng bộ phận và như thế nào là hợp lý, sẽ có thể giúp trẻ hiểu được rằng khi có sự tiếp xúc hoặc hành động nằm ngoài phạm vi của các mối quan hệ lành mạnh là điều đáng lo ngại hoặc lạm dụng." - Rastin nói. Một nghiên cứu năm 1995 cho thấy một số tội phạm tình dục trẻ em thường tránh những em biết gọi tên chính xác bộ phận sinh dục của mình.
Khi có thể đặt tên cho "vùng kín" bằng các thuật ngữ chính xác như trong từ điển, trẻ em là nạn nhân bị xâm hại tình dục có thể nhận được sự giúp đỡ sớm hơn. "Càng sớm thổ lộ các trường hợp đó, khả năng hàn gắn nỗi đau tinh thần càng cao hơn" Lyba Spring, một nhà giáo dục giới tính ở Toronto cho biết.
Spring kể lại một câu chuyện đau lòng tại một hội thảo được kể bởi một người phụ nữ đã bị lạm dụng tình dục hồi còn nhỏ. Hồi đó, từ duy nhất cô biết để chỉ âm hộ là "bánh qui". "Khi cô ấy cố gắng nói với một giáo viên rằng một người nào đó muốn "bánh qui" của mình, các giáo viên lại nói với cô rằng cô phải biết chia sẻ với người khác. Hậu quả rõ ràng là việc lạm dụng cứ thế tiếp diễn. Cô ấy không có những kiến thức cần thiết để tiết lộ về trường hợp của mình".
Spring nhấn mạnh rằng, nhiều bậc cha mẹ hay sử dụng "từ ngộ nghĩnh" để chỉ bộ phận sinh dục, và họ cần dùng thuật ngữ chính xác. Bà gợi ý rằng bố mẹ cần gọi tên các bộ phận thích hợp khi con trẻ đang bắt đầu học về ngôn ngữ. Có thể nói với bé lúc tắm khi thành thói quen. "Khi bạn khởi đầu như thế, trẻ sẽ hiểu rằng bạn sẵn sàng để nói về những điều này. Bạn đang làm mẫu cho trẻ cách chia sẻ về cơ thể".
Sử dụng thuật ngữ thích hợp sẽ giúp bảo vệ các em. Trẻ em khi có thể thoải mái nói về cơ thể của mình sẽ nhiều khả năng có thể tiết lộ nếu có điều gì đó đáng lo ngại hay khó chịu đang xảy ra với chúng."- Audrey Rastin, quản lý tại Hiệp hội Phòng chống và ngăn chặn lạm dụng tình dục trẻ em ở Toronto cho biết.
"Cô nói rằng khi trẻ em sử dụng thuật ngữ không chính xác, các em có thể bị hiểu nhầm ý. Giao tiếp với trẻ bằng những thuật ngữ đúng sẽ giúp người lớn hiểu được những gì đang xảy ra.
"Phụ huynh nếu công khai thảo luận và gọi tên các bộ phận cơ thể, tác dụng của từng bộ phận và như thế nào là hợp lý, sẽ có thể giúp trẻ hiểu được rằng khi có sự tiếp xúc hoặc hành động nằm ngoài phạm vi của các mối quan hệ lành mạnh là điều đáng lo ngại hoặc lạm dụng." - Rastin nói. Một nghiên cứu năm 1995 cho thấy một số tội phạm tình dục trẻ em thường tránh những em biết gọi tên chính xác bộ phận sinh dục của mình.
Khi có thể đặt tên cho "vùng kín" bằng các thuật ngữ chính xác như trong từ điển, trẻ em là nạn nhân bị xâm hại tình dục có thể nhận được sự giúp đỡ sớm hơn. "Càng sớm thổ lộ các trường hợp đó, khả năng hàn gắn nỗi đau tinh thần càng cao hơn" Lyba Spring, một nhà giáo dục giới tính ở Toronto cho biết.
Spring kể lại một câu chuyện đau lòng tại một hội thảo được kể bởi một người phụ nữ đã bị lạm dụng tình dục hồi còn nhỏ. Hồi đó, từ duy nhất cô biết để chỉ âm hộ là "bánh qui". "Khi cô ấy cố gắng nói với một giáo viên rằng một người nào đó muốn "bánh qui" của mình, các giáo viên lại nói với cô rằng cô phải biết chia sẻ với người khác. Hậu quả rõ ràng là việc lạm dụng cứ thế tiếp diễn. Cô ấy không có những kiến thức cần thiết để tiết lộ về trường hợp của mình".
Spring nhấn mạnh rằng, nhiều bậc cha mẹ hay sử dụng "từ ngộ nghĩnh" để chỉ bộ phận sinh dục, và họ cần dùng thuật ngữ chính xác. Bà gợi ý rằng bố mẹ cần gọi tên các bộ phận thích hợp khi con trẻ đang bắt đầu học về ngôn ngữ. Có thể nói với bé lúc tắm khi thành thói quen. "Khi bạn khởi đầu như thế, trẻ sẽ hiểu rằng bạn sẵn sàng để nói về những điều này. Bạn đang làm mẫu cho trẻ cách chia sẻ về cơ thể".
Bằng cách này, những đứa trẻ sẽ nhận thấy chúng có quyền tự do nói chuyện với cha mẹ của mình khi có câu hỏi, Rastin cho biết thêm. Gọi tên chính xác từ sớm về các bộ phận cơ thể cũng giúp phát triển một hình ảnh về cơ thể tích cực và lành mạnh. "Chúng ta không nên lấy các tên gọi mỹ miều để đặt cho các bộ phận khác của cơ thể" - Bà nói. "Không có một phần nào trên cơ thể của chúng ta cần phải giữ bí mật, đáng xấu hổ hay ngượng ngùng."
Tại sao rất nhiều phụ huynh ngần ngại sử dụng các thuật ngữ để chỉ bộ phận sinh dục, thay vào đó là dùng những từ dễ thương như "khỉ con" và "bánh nhỏ"? Nó vô hình chung tạo sức ép lên việc nói về vấn đề tình dục của chúng ta. Trong trường hợp này, các bậc cha mẹ cần sớm vượt qua sự dè dặt của chính mình.
"Trong những năm qua, tôi đã gặp nhiều bậc cha mẹ phản đối mạnh mẽ việc gọi tên các bộ phận. Một số người nghĩ rằng việc đó là "quá sớm. Họ sợ rằng có một mối liên hệ trực tiếp nào đó giữa việc gọi tên các bộ phận đó và việc quan hệ tình dục. Và họ nghĩ rằng mình có thể duy trì sự ngây thơ của trẻ bằng cách cứ kệ chúng không biết gì. Nhưng có một sự khác biệt giữa sự ngây thơ và ngu dốt. Nếu không biết gì thì thực sự rất nguy hiểm" - Spring nói.
"Trong những năm qua, tôi đã gặp nhiều bậc cha mẹ phản đối mạnh mẽ việc gọi tên các bộ phận. Một số người nghĩ rằng việc đó là "quá sớm. Họ sợ rằng có một mối liên hệ trực tiếp nào đó giữa việc gọi tên các bộ phận đó và việc quan hệ tình dục. Và họ nghĩ rằng mình có thể duy trì sự ngây thơ của trẻ bằng cách cứ kệ chúng không biết gì. Nhưng có một sự khác biệt giữa sự ngây thơ và ngu dốt. Nếu không biết gì thì thực sự rất nguy hiểm" - Spring nói.
(Nguồn: Theglobeandmail)