Gửi con trai - Tình yêu của mẹ
Con yêu! Từ ngày mẹ biết mình đang mang con trong bụng, mẹ vừa hạnh phúc vừa lo lắng rất nhiều. Nhưng rồi những lo lắng ấy dần tan biến đi mất khi con ngọ nguậy trong bụng mẹ. Mẹ cảm thấy giây phút đó thật sự rất hạnh phúc và thiêng liêng, mẹ cảm nhận được tình mẫu tử từ dạo ấy.
Nhưng con biết không? Mẹ rất thích con gái đầu lòng và cả ba con cũng vậy, mẹ hồi hộp từng ngày từng giờ để chờ ngày sinh con. Khi mẹ đi khám thai lần cuối cùng trước khi sinh con 3 ngày mẹ mới biết thật sự con là con trai. Lúc đó mẹ buồn lắm, rớm nước mắt luôn, mẹ cũng không hiểu sao tâm trang mẹ lại như thế? Nhưng rồi, cái cốc đầu yêu và câu nói của ba con đã làm mẹ chợt tỉnh lại, ba nói mẹ khờ quá... con nào mà chẳng là con mình, con trai trước thì sau này nó sẽ rất cưng em gái nó thôi. Rồi trên xe trở về nhà, ba vẽ ra biết bao là dự định trong tương lai mà chỉ có con trai mới làm được. Đúng rồi, mẹ khờ quá phải không con? Mẹ chợt cười nhẹ! Ờ mẹ khờ thiệt.
Lúc lên bàn sinh rồi mẹ đau bụng dữ lắm, đau từng cơn từng cơn, nhưng đó là thiên chức được làm mẹ, mẹ cảm thấy hạnh phúc vì sắp thấy được mặt con rồi nên mẹ sẽ cố gắng vượt cạn. Mẹ mạnh mẽ như thế đấy, mẹ không khóc tí nào hết, mẹ sẽ chiến thắng cơn đau của chính mẹ. Khi bác sĩ thông báo đã thấy cái đầu và tóc của con rồi thì mẹ thật sự hết sức lực rồi, mẹ không thể... không thể được nữa, bác sĩ lại bảo nếu mẹ không có gằng thì con sẽ ngạt thở và nguy hiểm cho con đấy! Lời bác sĩ nói như một động lực, một cung tên và mẹ là mũi tên đó sẽ bắn nhanh và chính xác. Và rồi oa.. oa... oa... đó là tiếng khóc đầu tiên, tiếng khóc đầu đời, tiếng khóc đó là con của mẹ, mẹ thật sự hạnh phúc vô cùng.... Và rồi mẹ không còn mạnh mẽ, mẹ không còn cứng rắn nữa và mẹ đã òa khóc, mẹ khóc không ra tiếng, nhưng nước mắt mẹ rơi nhiều lắm mẹ khóc vì trời đã ban con cho mẹ, mẹ khóc vì mẹ được làm mẹ từ đây, mẹ khóc vì trời đã ban cho mẹ con mình "mẹ tròn con vuông"... mẹ khóc vì nhiều suy nghĩ lắm. Và rồi tiếng bác sĩ khen mẹ giỏi quá, mắng con lớn họng hơn mẹ làm mẹ cười tươi trong niềm hạnh phúc khó tả.
Đến nay con yêu của mẹ đã được 7 tháng 15 ngày rồi. Con rất lanh lẹ, hay cười và có gương mặt sáng (theo nhận xét của nhiều người) làm mẹ hạnh phúc lắm. Đôi bàn tay bé xíu choàng qua ôm cổ khi mẹ ẵm, lân la trên khuôn mặt mẹ khi mẹ nằm đối diện, khóc đòi mẹ khi mẹ đi làm, ai cười thì con cười, ai mếu thì con mếu, yêu lắm khi con khóc, con cười, lúc con bực bội. Những lúc vui đùa, không có người chơi cùng thì kiếm đối tượng, ai đi ngang cũng hét cũng kêu. Con rất dễ nên mẹ không cực nhiều. Rồi lúc con biết lật, biết trườn làm mẹ vui lắm... tất cả những hành động của con điều làm mẹ yêu và nhớ lắm. Mẹ nhớ con đến từng phút từng giờ. Đi làm thì mẹ chỉ mong sao mau hết ngày để về với con, mẹ không còn cùng bạn bè đồng nghiệp đi chơi hay ăn uống sau những giờ tan sở như trước đây nữa, mẹ chỉ muốn để dành thời gian được ở bên con theo dõi sự phát triển của con từng ngày. Mặc dù có con, con sẽ chiếm hầu hết thời gian của mẹ, nhưng mẹ vui vì điều đó. Mẹ thật sai lầm khi trước đây mẹ từng nghĩ mẹ sẽ không thương con trai bằng con gái, nhưng giờ mẹ mới hiểu được làm mẹ là thế nào: là vui hạnh phúc khi con khỏe mạnh đùa chơi, là cực khổ, là lo lắng, là thức trắng đêm khi con bệnh, con là quý nhất là thiêng liêng nhất trong những gì mẹ đang có, mà con trai hay con con gái gì mẹ cũng đều cảm nhận được. Và tất nhiên đối với những bà mẹ khác cũng vậy, con mình là nhất hết.
Và hôm nay con đã biết ngồi, ngồi thật vững, rồi mọc răng, hai cái răng chó con đang nhú lên mỗi ngày một cao hơn, mẹ vẫn thường hay dùng tay để thăm dò xem răng con mọc tới đâu, lần đầu tiên cảm nhận dược răng con đang nhú lên, mẹ mừng quá la lên làm cả nhà giật mình. Rồi con dần dần tự vịn đồ để đứng dậy, các thử thách từ đó cũng bắt đầu đến với con, con có thể tự chống tay dựng lên khi đang bò, có thể tự bò lấy đồ chơi khi mẹ bỏ sang chỗ khác... Rồi những khi con bi tiêu chảy vì dịch mùa, dị ứng da hay nóng sốt vì mọc răng, vì trời trở lạnh... nhưng với những việc như thế mới chỉ là bắt đầu đối với con, mới chỉ là thử thách đầu đời mà con đã đi qua. Và chắc chắn sẽ còn nhiều thử thách nữa sẽ đến với con, nhưng mẹ tin, con trai của mẹ sẽ vượt qua tất cả.
Nếu các mẹ có những trang nhật kí, những lời nhắn nhủ yêu thương của một người mẹ tới con yêu của mình, hãy chia sẻ những cảm xúc đó với độc giả aFamily bằng cách gửi thư về cho chúng tôi theo địa chỉ email: nuoidaycon@afamily.vn. Bài viết xuất sắc nhất trong tuần sẽ được Thái Hà books tặng cuốn sách đặc sắc: "Phát triển ngôn ngữ từ trong nôi" - GS. Phùng Đức Toàn và 1 phiếu chụp ảnh cho bé trị giá 200.000 đồng từ Afamily.
|