Nhật kí mẹ bầu suýt sảy thai vì ham “yêu”

LH,
Chia sẻ

1 giây, 5 giây, rồi 1 phút mẹ không thấy hình hài con xuất hiện nữa. Con đã hoàn toàn biến mất. Trên màn hình chỉ còn đúng một bàn tay 5 ngón nhỏ xíu giơ lên.

Ngày… tháng… năm

Thế là con yêu đã được 1 tháng rồi đấy. Mẹ xoa xoa cái bụng lép kẹp và suy nghĩ: “Có con cũng tốt nhưng giá như có muộn hơn một chút thì tốt hơn. Bố mẹ mới cưới nhau hơn 3 tháng thôi nên cần nhiều thời gian vui chơi, du lịch, khám phá những nơi thú vị của đất nước thân yêu.

Thế mà con bất ngờ xuất hiện. Nói nôm na là vỡ kế hoạch. Trong một lần quá hứng khởi mà “áo mưa” lại hết, bố mẹ tặc lưỡi “hôm nay không phải ngày nguy hiểm, tỷ lệ thụ thai chỉ có 2% mà thôi”. Tỷ lệ siêu thấp mà con hình thành được mới gọi là giỏi.

Khi thấy 2 vạch, bố con thở dài hắt ra: “Ừ thôi đẻ cũng được”. Nói thì nói thế chứ mẹ thấy rõ sự tiếc nuối trong mắt bố. Mẹ cũng vậy. Bố mẹ chưa sẵn sàng để gánh vách trọng trách này. Bố mẹ muốn tận hưởng thú vui của tuổi trẻ.

Nhưng bây giờ bố mẹ không đành lòng phá thai. Thôi thì coi như con là của trời cho. Của trời cho quý gias hay không còn phải xét sau.

Ngày… tháng… năm

Thế là con yêu đã được 2 tháng rồi đấy. Mẹ chẳng nghén gì mà chỉ thèm thịt bò khô. Loại nào càng cay càng tốt. Bố con không thích mẹ ăn vì đồ cay vì sẽ không tốt cho con. Bố không thích chứ bố đâu có cấm mẹ.  Bố vốn chiều mẹ lắm mà.

Mẹ ra ngoài tiệm, cô bán hàng nhìn mẹ e dè: “Bà bầu ăn cay là không tốt đâu em ạ”. Mẹ không bận tâm lắm với lời cô bán hàng. Mẹ nghĩ thầm: “Người Huế ai cũng ăn cay mà con cái họ có bị làm sao đâu”. Đấy là mẹ cố tình biện hộ cho ham muốn ăn uống của mẹ.

Nhưng đúng là ăn cay không tốt thật. Cứ mỗi lần mẹ ăn, mẹ cảm giác bụng nhộn nhạo. Mẹ lại nghĩ: “Con mới có 2 tháng làm sao cảm nhận được vị cay”.

Ngày… tháng… năm

Thế là con yêu đã được 3 tháng rồi đấy. Mẹ lại xoa xoa cái bụng lép kẹp, tâm trạng tốt hơn một chút. Mẹ bỗng giật mình khi thấy bố con lù lù xuất hiện. Bố bảo hôm nay về muộn cơ mà. Bố ngồi bên cạnh mẹ mắt đắm đuối. “Trời ạ, anh lại… thèm à?” - Mẹ mê muội khi thấy ánh mắt mời gọi rất gợi cảm của bố con.

Rồi bố mẹ “yêu” nhau. Ban đầu nhẹ nhàng, tình cảm sau thì cuồng nhiệt, mạnh mẽ. Càng mê muội mẹ càng quên đi rằng con vẫn đang ở trong bụng mẹ: mong manh và yếu đuối.

Nhật kí mẹ bầu suýt sảy thai vì ham “yêu” 1
Ảnh minh họa.

Ngày… tháng… năm

Con vẫn 3 tháng tuổi. Chỉ vài tiếng sau trận “cuồng yêu”, mẹ tự dưng đau bụng. Những cơn đau liên tiếp đến, càng ngày càng mạnh hơn. Mẹ biết đây không phải đau dạ dày, đau đại tràng hay đau bụng Tào Tháo đuổi.

Cái đau khác lắm. Lúc đó mẹ mới nghĩ đến con. Có lẽ nào? Thôi chết rồi! Buổi sáng mẹ ăn tới nửa cân thịt bò khô cay “khạc ra lửa”. Rồi tối bố mẹ lại “cuồng yêu”.

Cả nhà vội vàng đưa mẹ vào viện. Không khí rất khẩn trương vì mẹ đau đến mức không đứng vững và ra chút máu đỏ. Bà nội cuống cuồng đi làm thủ tục, mẹ được đưa tới phòng siêu âm. Bác sĩ kéo quần mẹ xoạt một cái rồi dí cái máy vào và di chuyển khắp bụng.

Nhìn qua màn hình siêu âm mẹ thấy rõ hình hài của con. Ôi hình hài bé nhỏ yếu đuối của mẹ! Mới 3 tháng mà con đã thành hình rồi sao? Mẹ thấy con đang đau lắm. Con đau từng cơn. Cái hài nhi bé nhỏ quằn quại nhấp nhô như một người không biết bơi đang chìm dần giữa biển sâu mênh mông và cố gắng trồi lên. 

1 giây, 5 giây, rồi 1 phút mẹ không thấy hình hài con xuất hiện nữa. Con đã hoàn toàn biến mất. Trên màn hình chỉ còn đúng một bàn tay 5 ngón nhỏ xíu giơ lên. Nó giống như cánh tay của một người sắp chết đuối cố vùng vẫy tìm một vật để bấu víu vào hoặc tìm một bàn tay ai đó kéo lên. Mẹ biết, con đang vật lộn đấu tranh sinh tồn, bàn tay nhỏ bé cứ nhích dần lên rồi thụt xuống rồi lại trồi lên.

Cùng lúc đó mẹ thấy cửa mình tức tức, ứ ứ. Mẹ biết con đang bị đẩy ra. Và con đấu tranh quyết giành lại sự sống cho mình. Bất chợt mẹ nghe giọng bác sĩ có vẻ trầm ngâm nói với bà nội: “Căng thẳng lắm bác ạ”.

Mẹ thấy thương con vô hạn. Mẹ thấy hối hận vì đối xử quá tệ với con suốt thời gian qua. Nhưng mẹ không có thời gian tự xỉ vả bản thân. Mẹ phải chiến đấu cùng con. Thế là nén cơn đau, mẹ cố hít thật sâu, đẩy cả cơ thể lên trên và co cửa mình lại. Mẹ bấu chặt tay bố con tới mức chảy cả máu. Và mẹ con mình đã thành công.

Một lúc sau mẹ thấy cánh tay con trồi dài hơn. Rồi hình hài bé nhỏ của con xuất hiện. Những cơn đau dù vẫn rất mạnh nhưng đã giảm đi. Bác sĩ thở phào rồi vội vàng đưa mẹ về phòng tiêm thuốc.

Cả đêm hôm đó mẹ đau không thể chịu được. Các bác sĩ tiêm cho mẹ hai mũi. Nửa đêm thấy mẹ đau đớn, bà nội vội chạy đi gọi bác sĩ. Bác sĩ lắc đầu: “Nhiều nhất cũng chỉ được tiêm hai mũi. Mà chị đã tiêm hai mũi rồi. Không làm thêm gì được nữa đâu. Đành phải nhờ trời thôi”.

Thế là hết. Lúc đó mẹ đã khóc thật to. Không phải vì đau mà vì thương con quá. Con của mẹ chưa được làm người mà đã bỏ cõi đời này sao! Nhưng mẹ vẫn cố gắng. Mỗi lúc mẹ cảm giác con có thể trôi ra, mẹ lại lấy hết sức gồng mình giữ con lại. Thế rồi đêm kinh hoàng đó cũng qua. Mẹ nằm viện thêm 2 ngày rồi về nhà.

Ngày… tháng… năm

Bác sĩ nói mẹ tử cung ngắn nên nguy cơ con sớm chui ra ngoài là rất cao. Nếu 1 tháng trước, mẹ có thể mặc kệ nhưng bây giờ mẹ quyết tâm giữ lại con bằng mọi giá. Mẹ quyết định xin nghỉ không lương. Mẹ quyết định nhẹ như lông hồng dù nếu đi làm mẹ sẽ được đề bạt làm trưởng phòng. Ở nhà thời gian này đồng nghĩa với việc mẹ mãi là nhân viên quèn. Nhưng điều đó không quan trọng. Điều quan trọng nhất lúc này là sinh linh bé bỏng đang dần lớn lên trong bụng mẹ.

Ngày… tháng… năm

Con đã cất tiếng khóc chào đời. Lúc con khóc mẹ cũng bật khóc. Nhìn con gái yêu bé nhỏ đang quẫy đạp chào đón cuộc đời này mẹ thấy hạnh phúc quá. Nếu phải đánh đổi bất cứ thứ gì trong cuộc sống này, mẹ đều sẵn sàng vì con. Mẹ yêu con nhiều lắm!



Đọc nhật kí một ca mổ đẻ đầy cam go để thấy hết những vất vả khi vượt cạn.
Nhật kí mẹ bầu suýt sảy thai vì ham “yêu” 2
Chia sẻ