Xem xong phim "Sex Education", tôi giật mình nhận ra: Lời nói vu vơ đôi khi là con dao 2 lưỡi khiến trẻ tổn thương sâu sắc

Ứng Hà Chi,
Chia sẻ

Sau khi xem bộ phim, tôi càng hiểu hơn về tầm quan trọng của lời nói trong việc nuôi dạy con cái trưởng thành.

Sau khi thức đêm xem xong bộ phim " Sex Education" , tôi không chỉ ấn tượng bởi câu chuyện lôi cuốn và các nhân vật đa chiều, mà còn giật mình nhận ra những bài học thấm thía về cuộc sống.

Một trong những cảnh khiến tôi day dứt nhất là khi Maeve nói với giáo viên của mình rằng: "Em chỉ muốn nói, là một nhà giáo, lời nói của thầy có sức ảnh hưởng rất lớn".

Câu nói tưởng chừng đơn giản ấy lại khiến tôi suy ngẫm rất lâu, đặc biệt về cách chúng ta sử dụng lời nói và vai trò của gia đình trong việc nuôi dạy con cái.

Maeve là một cô gái tài năng, nhạy cảm nhưng lại mang trong mình nhiều vết thương tâm hồn. Lớn lên trong một gia đình không trọn vẹn, Maeve chưa bao giờ có được sự công nhận hay động viên cần thiết từ cha mẹ.

Xem xong phim

Khi được sang Mỹ du học để phát triển năng khiếu văn chương - ước mơ mà cô luôn ấp ủ, Maeve đã mang theo rất nhiều kỳ vọng cùng hy vọng lớn lao về tương lai phía trước.

Tuy nhiên, chỉ một câu nhận xét từ giáo viên hướng dẫn rằng: "Cô không đủ tố chất để trở thành nhà văn" đã khiến cô sụp đổ hoàn toàn. Lời nói ấy không chỉ phủ nhận tài năng mà còn đè nặng lên những nghi ngờ vốn đã ăn sâu trong tâm trí Maeve. Cô gần như muốn từ bỏ giấc mơ của mình.

Lời nói như con dao 2 lưỡi

Nhìn Maeve, tôi bất giác nhớ đến con mình – một đứa trẻ đang trong độ tuổi trưởng thành, nhạy cảm với từng lời nhận xét hay đánh giá.

Tôi đã từng nghĩ rằng chỉ cần mình cố gắng động viên, khích lệ con, mọi thứ sẽ ổn. Nhưng sau khi nghe câu nói của Maeve, tôi chợt nhận ra: dù tôi có khéo léo đến đâu, tôi cũng không thể bảo vệ con mình khỏi những tổn thương từ người khác. Những lời nói vu vơ, tưởng chừng vô hại, lại có thể để lại vết sẹo trong tâm hồn trẻ.

Có lần, con tôi về nhà với vẻ mặt buồn bã. Sau một hồi gặng hỏi, tôi mới biết rằng cô giáo đã nhận xét trước lớp: "Em không đủ cố gắng như các bạn, nên bài kiểm tra lần này của em kém hơn bạn".

Đối với tôi, đó chỉ là một câu nói bình thường, nhưng với con, nó như một phán quyết rằng mọi nỗ lực của mình đều vô nghĩa. Con đã khóc và tự trách mình suốt nhiều ngày sau đó, thậm chí có ý định từ bỏ môn học mà trước đây con từng rất yêu thích.

Khi ấy, tôi đã khuyên nhủ, động viên con rất nhiều, nhưng tôi cũng nhận ra rằng không phải lúc nào lời nói của cha mẹ cũng đủ sức xoa dịu những vết thương do người khác gây ra.

Câu chuyện của Maeve và trải nghiệm của con tôi khiến tôi ngộ ra một chân lý sâu sắc: lời nói giống như một lưỡi dao hai lưỡi, vừa có thể trở thành nguồn động viên mạnh mẽ, vừa có thể làm tan vỡ những giấc mơ, đặc biệt đối với những tâm hồn non nớt đang chập chững bước vào đời. Dù cha mẹ có cố gắng bao bọc đến đâu, con trẻ vẫn khó tránh khỏi những áp lực vô hình từ xã hội.

Đối với những người làm giáo dục, lời nói không chỉ là phương tiện giao tiếp mà còn mang sức mạnh to lớn, đủ để thay đổi cả một cuộc đời. Một lời khen đúng lúc có thể thắp sáng niềm đam mê, nhưng một lời chê bai vô tình đôi khi sẽ dập tắt ước mơ của một người mãi mãi.

Khi trở về quê nhà, mang theo những nỗi thất vọng từ chuyến du học tại Mỹ, Maeve đã tìm thấy sự an ủi nơi Jean Milburn – mẹ của Otis.

Jean không chỉ dịu dàng động viên mà còn giúp Maeve nhìn nhận lại giá trị của chính mình, nhắc nhở cô rằng ý kiến của một người không thể quyết định toàn bộ tương lai. Những lời khích lệ chân thành và sự thấu hiểu của Jean đã tiếp thêm sức mạnh để Maeve tìm lại niềm tin và tiếp tục theo đuổi con đường viết lách.

Câu chuyện ấy cũng dạy tôi một bài học quý giá rằng cha mẹ không chỉ là người hướng dẫn mà còn phải trở thành chốn an toàn để con cái tìm về, nơi mà con luôn cảm nhận được tình yêu thương, sự thấu hiểu và nguồn động viên vô điều kiện, ngay cả khi cuộc đời khiến chúng mỏi mệt.

Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là chúng ta có thể che chở con mãi mãi.

Trẻ cần học cách đối diện với những lời nói tiêu cực và tự bảo vệ bản thân. Là cha mẹ, thay vì chỉ lo lắng bảo vệ, tôi nhận ra mình cần trang bị cho con khả năng phân biệt giữa lời phê bình mang tính xây dựng và những lời chỉ trích có thể hủy hoại ước mơ.

Hơn nữa, tôi cũng cần giúp con hiểu rằng giá trị của bản thân không được xác định bởi ý kiến của người khác. Đó là một quá trình dài và đầy thử thách, nhưng tôi tin rằng chính sự rèn luyện này sẽ giúp con trưởng thành, tự tin và mạnh mẽ hơn trong cuộc sống.

Tôi luôn nhắc nhở bản thân cần phải cẩn trọng hơn trong cách giao tiếp với con, đồng thời giúp con phát triển sự tự tin và bản lĩnh để vượt qua những thử thách mà cuộc sống mang lại.

Dù cha mẹ có khéo léo và yêu thương đến đâu, chúng ta cũng không thể ở bên con mãi mãi. Con cần học cách tự đứng vững, tin vào giá trị của bản thân và biết vượt qua mọi lời nói vu vơ, những định kiến từ cuộc đời

Chia sẻ