Làm mẹ nghĩa là... đi vệ sinh cũng không bao giờ yên
Đó chỉ là một trong vô số tình huống dở khóc dở cười trong hành trình làm mẹ đã được minh họa trong bộ ảnh hài hước dưới đây.
Làm cha mẹ là điều tuyệt vời. Thế nhưng, phía sau những điều lung linh mà mọi người nhìn thấy là những nỗi vất vả, những giọt mồ hôi, những áp lực, ức chế chỉ có những ai đã từng là cha mẹ mới thấu hiểu.
Liesbeth Ton là một họa sỹ vẽ tranh minh họa và thiệp chúc mừng đến từ Hà Lan. Cô cũng là mẹ của ba đứa con: 9 tuổi, 6 tuổi và 1 tuổi. Để kỷ niệm 10 năm làm mẹ, Liesbeth đã cho ra đời một bộ truyện tranh siêu hài hước kể về những câu chuyện rất đỗi quen thuộc trong mỗi gia đình có con nhỏ. Đó là những trải nghiệm mà cô đã "nếm" qua được vẽ lại một cách trung thực, miêu tả sự thật trần trụi về công việc làm cha mẹ. Đó là sự lộn xộn, hỗn độn, mệt nhọc, nhiều mồ hôi, lắm tiếng la hét, nhưng tràn đầy hạnh phúc.
Đi vệ sinh cũng không được yên.
Cô nói: “Ban đầu, tôi không có ý định vẽ truyện tranh về việc nuôi dạy con. Nhưng làm mẹ lại là công việc chiếm phần lớn cuộc sống của tôi. Thế là, những ý tưởng vẽ tranh cứ nảy nở dần trong đầu tôi. Tôi chọn vẽ lại những tình huống mà bọn trẻ đã khiến tôi tức điên lên, nhưng sau đó nghĩ lại thì tôi lại thấy nó buồn cười".
May mắn cho Liesbeth là 3 đứa con của cô ấy rất thích tác phẩm nghệ thuật của mẹ. Cô chia sẻ: “Thật kỳ lạ, nhưng có lẽ là do tôi đã “niềm vui hóa” những tình huống dở khóc dở cười do chúng gây ra, và bản thân tôi cũng cảm thấy vui vẻ khi vẽ nên mọi bức tranh nhìn rất hài hước. Mẹ con tôi nghĩ rằng điều quan trọng nhất là sự thành thật trong từng bức tranh. Và con tôi thích nhìn mình trông giống như những nhân vật hoạt hình”.
Con đi "du lịch" một vòng quanh nhà, đi ngang qua 2 nhà vệ sinh, nhưng vẫn nhất quyết vào phòng gọi mẹ dậy cho mình đi tè với lý do sợ phải đi một mình.
Em bé chỉ dễ thương và đáng yêu với người ngoài thôi, chứ với mẹ thì chúng chính là "tiểu quỷ".
Mẹ bỗng trở thành siêu nhân kể từ khi có con: thức đêm dỗ con ngủ, đi theo từng bước chân con, tay bồng tay bế, và luôn chân luôn tay dọn dẹp mà nhà cửa không bao giờ sạch.
Con chỉ muốn mẹ tập trung chú ý vào con thôi.
Bọn trẻ đang chơi yên lành, thấy bố cầm máy tính đến là xôn xao như vỡ chợ.
Khi con không chịu đi thì mẹ chỉ biết bất lực đứng nhìn dù đang rất "muối mặt" với mọi ánh nhìn xung quanh.
Đã bế ra khỏi xe rồi mà vẫn cố nghịch, xô ngã cái xe mới chịu.
Mẹ luôn than không có thời gian dành cho bản thân, thế nhưng, khi vắng con rồi thì mẹ lại chẳng biết phải làm gì khi xung quanh vắng lặng như tờ.
Đến trễ cũng không sao nhưng nếu không hối thúc thì sẽ không bao giờ đến nơi được.
Khi con không chịu nhả ti thì mẹ chỉ còn cách thở dài chờ đợi.
Không chỉ có mẹ, có con rồi bố cũng bỗng biến thành siêu nhân.
Thay bỉm cũng là một cuộc chiến.
Vấp ngã do dẫm đạp phải đồ chơi là chuyện thường tình khi nhà có con nhỏ.
Chỉ có những gì liên quan trực tiếp đến bản thân con mới khiến mẹ bị giật mình hoảng hốt.
Mặc kệ nhà cửa bừa bộn, mặc kệ mọi thứ ngổn ngang, nhìn con ngủ ngoan trong vòng tay mẹ là mẹ vui rồi.
Nguồn: B.S