BÀI GỐC Hạnh phúc vay mượn

Hạnh phúc vay mượn

Tôi sẽ trả lại anh cho người con gái ấy, tôi đã mượn chồng của người ấy quá lâu, tôi đã đánh cắp trái tim của anh. Hạnh phúc vay mượn của ai thì sẽ phải trả về người đó.

4 Chia sẻ

Hạnh phúc mượn đã lâu nhưng không muốn trả lại

,
Chia sẻ

Em đã mượn anh quá lâu, đã đến lúc em phải trả. Nhưng thực sự phải rời xa anh là một việc không dễ dàng đối với em và ngay cả với anh cũng vậy.

Em thực sự thấy rất có lỗi! Em có lỗi trước tiên là với bản thân em, với chị - vợ của anh và bố mẹ em! 

Em và anh quen nhau rất tình cờ và đơn giản. Bố em làm việc cùng anh, nói đúng ra là bố em làm việc cho anh. Anh là giám đốc, còn bố là nhân viên. Có thể là số phận đã đẩy đưa em đến với anh, đến với những chuỗi ngày dài mệt mỏi và suy nghĩ. Em không biết phải thoát khỏi mớ bòng bong ở trong đầu em hiện nay bằng cách nào. 


Em rất yêu anh. Yêu đến mức em dành cái quý giá nhất của người con gái cho anh - người đàn ông đã có gia đình. Anh hơn em 9 tuổi, đã lấy vợ được 3 năm. Nhưng vì không may mắn, vợ anh ấy không có khả năng sinh con. Chị đã bị cắt một bên dạ con, vợ chồng anh cũng đã đi thụ tinh nhiều lần nhưng lần nào cũng nhận lại kết quả con số không.

Em biết chị rất đau khổ, phận người đàn bà mà không được làm mẹ thì sẽ đau xót đến chừng nào. Anh rất thương chị nhưng không một người đàn ông nào đủ kiên nhẫn ở bên người vợ không có khả năng cho anh được nghe tiếng gọi của con cái. Chị dần biến thành một người vợ ghê gớm, luôn gắt gỏng và ghen tuông. 

Trước mối quan hệ với em, anh đã từng tìm đến nhiều người đàn bà khác để mua vui, để tìm cái lạ. Em cũng được biết rằng trong số những người anh quan hệ, có người đã có thai. Anh cho họ tiền và phá thai. Anh mong đợi có con, nhưng không phải có con với người chỉ biết nhảy múa trên giường mà phải thực sự là mẹ của các con anh.

Sự vui vẻ đó chỉ được trong chốc lát, người bền thì được 1 tháng, người thường thì được 2 tuần, còn lại chỉ qua đường trong 1 đêm. Nhưng với riêng em - 7 tháng. Có thể nói 7 tháng so với khoảng thời gian 3 năm anh cưới vợ, lo toan chăm sóc cho vợ thì quá ít ỏi. Nhưng thời gian đó rất nhiều lần anh khóc vì em. Có lẽ rằng cuộc sống của anh bắt buộc phải có sự có mặt của em.

Khi yêu nhau được 4 tháng anh đòi hỏi em, đòi hỏi em dành thứ quý giá nhất cho anh. Anh yêu em, thương em, chiều em, em đều hiểu và cảm nhận được. Phụ nữ mà, họ hiểu được người ta yêu mình nhường nào. Nhưng em không đồng ý và bọn em chấm dứt mối quan hệ được đặt tên là tình yêu trong sáng.

Không biết do số phận hay là gì, chúng em đều có lý do chính đáng để phải chạm mặt nhau mà không thể miễn cưỡng. Llần thì gặp mặt, lần thì điện thoại. Một lần rồi 2 lần nhưng chúng em vẫn giữ quan hệ đó cho đến khi gặp nhau tiếp theo. Anh nói rất yêu và cần em. Em suy nghĩ rất nhiều về chuyện cho anh trinh tiết. Em đủ thông minh và biết rằng nếu cho anh thứ quý giá nhất thì cuộc đời em coi như đã sang một trang mới và chịu sự thay đổi thế nào. 


Em quyết định cho anh - lần đầu tiên khi bên anh, sự đau đớn đã bắt em bỏ cuộc đã gạt anh ra và sợ. Và lúc đó em chưa phải là người con gái không còn trinh tiết. Mọi thứ vẫn ở vị trí ban đầu. Anh thấy em đau thì vội vàng ôm em và dỗ dành. Anh xin lỗi vì đã làm em đau. Em hiểu được anh thương và nghĩ cho em.

Thế rồi trong ngày sinh nhật anh, anh nói rằng hãy dành món quà đặc biệt nhất cho anh. Khi ấy em chưa mất nhưng cũng coi như chẳng còn gì. Em đau đớn khi thấy vệt máu đầu tiên trên ga giường. Em đã thành người của anh và anh cũng là người đàn ông của em. Sau ngày sinh nhật ấy một tháng, vì nhiều lý do, vì công việc, vì cuộc sống hay vì một lý do nào đó mà anh dần dần ít quan tâm em hơn. Vì chúng em ở xa nhau, chỉ một tuần chúng em mới gặp nhau một lần nên em cảm thấy nhạt dần. 

Em có suy nghĩ rằng anh đến với em, yêu em chỉ để lấy đi sự trong trắng của em. Chẳng phải đàn ông ai cũng có ham muốn ấy sao, em buồn và đau đớn đến nhường nào. Dù yêu anh nhưng em quyết định chia tay, chia tay vì nhiều lý do. Em hiểu rằng giữa chúng em không hề có tương lai, trong nhiều lần cãi nhau anh nói rằng anh không thể bỏ vợ vì vợ anh không có khả năng sinh con, nếu như bỏ cô ấy thì ai sẽ đến bên cô ấy. Anh thương cô ấy, còn em anh ấy không thể sống thiếu em vì anh ấy yêu em.

Anh ấy hỏi em giữa một người mình thương và một người mình yêu anh phải làm sao... Ngày hôm ấy chia tay em tự hứa với bản thân sẽ quên anh, một người mà sau này em có gia đình thì em vẫn nhớ, người đàn ông đầu tiên... Khi chia tay được 1 tháng anh lại tìm đến em, anh khóc và nói nhớ em rất nhiều, anh biết sai và mong em tha lỗi. Lỗi ở đây chỉ là sự quan tâm hời hợt nó không đáng để xin, anh nói rằng anh không phải người ích kỉ, anh tin rằng sẽ có lúc mình được ở bên nhau mãi mãi, chỉ là bây giờ chưa phải lúc. 

Đàn bà yếu mềm quả không sai, thấy anh mệt mỏi áp lực trong cuộc sống, lại thêm nước mắt của anh, em đồng ý quay lại. Khi quay lại đúng là anh có thay đổi, anh quan tâm em nhiều hơn, chiều chuộng em hơn. Dần dần lòng tham của em lại trỗi dậy, em muốn anh chỉ là của riêng em, không chung đụng. Nhưng lại nghĩ rằng người mình đang yêu, hạnh phúc mình đang có là đi mượn, có mượn thì phải có trả. Không những vậy em cũng đã mượn anh quá lâu, đã đến lúc em phải trả. Nhưng thực sự phải rời xa anh là một việc không dễ dàng đối với em và ngay cả với anh cũng vậy.

Em thực sự không biết phải làm sao. Mong mọi người giúp em. Xin cho phép em được giấu tên.
 
Nhanh tay khoe những bức ảnh cưới tuyệt đẹp và hạnh phúc ngọt ngào của bạn được chụp tại khắp các vùng miền tại www.anhcuoi.afamily.vn. Xem hướng dẫn chi tiết về thể lệ cuộc thicách up hình tại đây. Bật mí: giải thưởng cực hot đấy nhé!

Chia sẻ