Đắng lòng quay về nhà chồng sinh con hay ly hôn lần 2?
Tôi đã nhiều lần bị anh làm tổn thương, buộc tôi phải dằn lòng về quê hương. Nhưng hôm nay anh lại buộc tôi quay về khi biết tin tôi đang mang trong mình giọt máu của anh.
Kính chào bạn đọc của chuyên mục tâm sự Afamily!
Khi em đến với anh thì anh là người đã từng li hôn. Em đã chấp nhận anh, không chê bai hay oán trách vì anh đã lỡ bước một lần. Ngược lại, em càng thương anh nhiều hơn, lo lắng cho anh tận tình và anh cũng như thế, rất yêu thương và chăm sóc cho em. Em xin phép được nói thêm một điều, li hôn nhưng con gái của anh mỗi ngày đi học về đều được ba mẹ chồng em đón về nhà, vì mẹ bé đi làm thường xuyên về muộn nên ba mẹ chồng em đón về tắm rửa, ăn uống và đợi me bé hết ca ghé về đón.
Ngày lại ngày trôi đi chuyện không chỉ dừng lại ở đó, cuộc sống quả thật không chỉ có màu hồng. Chúng em có con và không may con em mất vì sinh non. Những ngày nằm viện quả thật em cũng được an ủi phần nào. Mất con nhưng em vẫn còn có chồng làm nguồn an ủi, chồng em hết lòng chăm sóc cho em, an ủi động viên em vì sợ em buồn. Quả thật em đã rất cảm ơn anh, cảm ơn anh đã hiểu và chia sẻ cùng em.
Em xuất viện về nhà được 2 tuần thì chuyện không ngờ lại xảy ra. Không ai đoán trước được số phận mình sẽ như thế nào, trong khi em còn non ngày tháng, trong lúc em cần được sự quan tâm chăm sóc của anh thì anh lại đề nghị li hôn với em để anh quay về với gia đình cũ của mình, quay về với trách nhiệm làm chồng và làm cha. Em đã rất hoan mang, không biết nên khóc hay nên cười cho số phận. Em đã xin anh cho em và anh một khoảng thời gian suy nghĩ thật kỹ có nên quyết định li hôn hay không. Xin anh thời gian đồng nghĩa với việc em cho anh thêm một cơ hội suy nghĩ, còn em thì không cần phải suy nghĩ gì thêm vì em rất yêu anh, em không muốn chuyện hôn nhân của mình phải kết thúc như vậy.
3 tháng dài đằng đẵng trôi qua, trong suốt 3 tháng ấy em đã sống rất khổ tâm, 3 tháng sống kiếp sống chồng chung. Anh và người vợ trước vẫn thản nhiên qua lại trước mặt em, em chỉ ngậm ngùi thương xót cho bản thân. Sống nơi xứ lạ quê người, không một người thân bên cạnh em có muốn than khóc, kêu gào cũng đâu ai nghe thấy. Cuối cùng anh cũng cho em một quyết định cuối cùng: Anh quyết định li hôn. Mọi thứ như sụp đổ trước mắt em, mọi hy vọng với em đều không còn ý nghĩa gì nữa. Em đã nghĩ thế là hết, làm thủ tục ký đơn li hôn và chờ đợi ngày về.
Em ngậm ngùi nuốt nước mắt vào trong để về Việt Nam. Em hứa với lòng sẽ không bao giờ ngoái đầu nhìn lại mái nhà ấy, sẽ không để mọi người có thêm cơ hội nào nữa dằn vặt em.
Ngày về Việt Nam, em đáp chuyến bay buổi chiều chủ nhật. Về tới nhà em điện thoại báo tin cho ba chồng là em đã về bình an. Lúc này em cũng được ba cho biết, mẹ chồng em đã đưa anh về sống với vợ trước của anh. em điện thoại cho anh thì anh không bắt máy, em nghĩ em sẽ không bao giờ liên lạc với anh nữa. Em tự nghĩ sao người ta có thể tàn nhẫn đến như vậy, tại sao có thể chà đạp lương tâm em đến thế. họ không thể nén cảm xúc của họ vào trong, không thể vượt qua được nỗi đâu thì quay sang bắt em phải gánh chịu hết những nỗi đau đó. Thượng đế có công bằng với em hay không?
Em đã không đồng ý. Anh nói với em, một là em quay về thì đứa con trong bụng em sẽ có cha còn không thì anh sẽ làm thủ tục li hôn lần nữa và không bao giờ nhận đứa con trong bụng em. Anh nói đã thảo luận với ba mẹ, chỉ cần em quay về bên đó, mọi người sẽ đối xử tốt với em, với con em. Anh sẽ không như thế nữa, mà sẽ yêu thương bù đắp cho em.
Em đang phân vân mình có nên tin lời nói của anh ấy mà quay về không? Liệu họ vì đứa bé trong bụng em hay là thật lòng muốn em quay về bên đó? Em phân vân lắm xin mọi người cho em lời khuyên.