BÀI GỐC Lỡ để mẹ chồng nhìn thấy chồng đang ngâm chân cho vợ sắp sinh, cả hai chúng tôi bị bà mắng té tát

Lỡ để mẹ chồng nhìn thấy chồng đang ngâm chân cho vợ sắp sinh, cả hai chúng tôi bị bà mắng té tát

Anh dỗ dành tôi rằng mẹ anh thương hai đứa nên mới mắng vậy. Tôi thầm nghĩ, bà ấy chỉ thương anh mới đúng.

1 Chia sẻ

Mình xót xa và hối hận vì đã gửi con cho mẹ chồng từ khi con còn quá bé

T.T,
Chia sẻ

Ngày đưa con ra thành phố, cả mẹ chồng và con mình đều khóc rất nhiều. Con mình cứ ôm chân bà nội không chịu theo mẹ.

Cưới xong mình mang thai ngay nên bắt buộc phải sống cùng bố mẹ chồng. Cuộc sống khi mới làm dâu, lại trẻ người non dạ và khoảng cách tuổi tác khiến mình không thể hòa hợp được với nhà chồng. Từ chuyện ăn uống đến chi tiêu đều khiến mình cảm thấy không thoải mái. Vì thế sau khi sinh con được 6 tháng, mình đã để con ở nhà cho ông bà nội chăm. Còn bản thân thì ra thành phố cùng chồng làm việc.

Để con ở nhà khi còn nhỏ là điều mà mình không mong muốn. Nhưng suy đi tính lại, đưa một đứa trẻ ra thành phố kéo theo cả gánh nặng về chi phí. Nếu đưa con đi cùng, mình sẽ không thể đi làm. Còn nếu đi làm cũng phải mất một khoản tiền thuê giúp việc. Mà ở nhà thì mình không thể sống nổi khi đối mặt với bố mẹ chồng.

Mình đi được một thời gian thì mẹ chồng gọi điện lên nói về quê gấp, con mình cứ liên tục ốm sốt mãi không khỏi. Hỏi ra mới biết, bố mẹ chồng vì muốn cho cháu được bú sữa mẹ hoàn toàn nên đã đi xin sữa của người khác. Sữa để tủ lạnh nhưng ông bà không biết cách bảo quản, thành ra biến chất và kết quả là con mình cứ ốm sốt liên miên.

Mình xót xa và hối hận vì đã gửi cho con cho mẹ chồng từ khi con còn quá bé - Ảnh 1.

Từ chuyện ăn uống đến chi tiêu đều khiến mình cảm thấy không thoải mái. (Ảnh minh họa)

Lần ấy mình xót con nên lời qua tiếng lại với mẹ chồng. Vì chuyện này mà tình cảm của mình và gia đình chồng càng trở nên xấu hơn. Mình chán nản nên cả năm chỉ về được vài lần.

Mình đi làm nhưng hàng tháng vẫn gửi tiền đều đặn về quê. Trộm vía con mình ngoan ngoãn, chịu ăn nên phát triển thể chất rất tốt. Đôi lúc mình nghĩ lại, đối với con dâu thì bố mẹ chồng mình hà khắc. Vậy nhưng với cháu nội, ông bà lại hết lòng chăm bẵm. Nói công bằng thì mình phải cảm ơn ông bà vì điều đó.

Mình bắt đầu để ý đến hành động của con từ khi con hiểu chuyện. Có lẽ mình không hay về quê, cũng ít trò chuyện với con nên con không cảm nhận được tình mẫu tử. Lần nào về mình cũng phải đánh vật với con vì con đòi ngủ với bà. Được mẹ mua đồ chơi, cho ăn nhưng con cũng xa lánh và không muốn gần gũi mình. Sợ rằng nếu cứ tiếp tục như vậy, đến gọi mẹ con cũng sẽ không chịu nên mình đã quyết định đưa con ra thành phố.

Mình xót xa và hối hận vì đã gửi cho con cho mẹ chồng từ khi con còn quá bé - Ảnh 2.

Có lẽ mình không hay về quê, cũng ít trò chuyện với con nên con không cảm nhận được tình mẫu tử. (Ảnh minh họa)

Ngày đưa con ra thành phố, cả mẹ chồng và con mình đều khóc rất nhiều. Con mình cứ ôm chân bà nội không chịu theo mẹ. Còn mẹ chồng mình thì liên tục chấm nước mắt vì không muốn đưa cháu đi. Đến hôm nay đã mấy hôm rồi nhưng đêm nào con mình cũng khóc đòi bà. Mình lâu nay không phải chăm con, giờ chăm con không quen nên cũng vất vả.

Đêm nay con mình lại khóc vật vã đòi về với bà nội. Mình bất lực chỉ biết khóc theo con. Giờ đã là 2 giờ sáng, con mình vừa thiếp đi vì khóc quá nhiều. Nhìn con ngủ, mình càng thấy xót xa hơn. Thật lòng thì khó nghĩ quá, liệu mình có nên đưa con về với bà không? Nếu đưa con về, mình sợ thằng bé sẽ quên mẹ mất.

Chia sẻ