Vừa bước vào thấy chị dâu bê mâm cơm đạm bạc, tôi chê trách khiến chị bị ăn tát cháy má và bật khóc khi biết sự thật

Miss Mộng Mơ,
Chia sẻ

Một lần đến thăm anh trai, chị dâu không báo trước tôi sửng sốt khi nhìn thấy mâm cơm tối của họ. Tôi thương anh không chịu được nên đã hết lời chê trách chị dâu.

Tôi không thích chị dâu, nói thẳng ra là ghét. Bởi anh Dũng nhà tôi có kém cỏi gì đâu mà rất điển trai và có chí tiến thủ. Phải nói anh quá môn đăng hộ đối với con bạn thân của tôi, thế mà anh nỡ "đá" nó và rước và cô vợ nhà quê này. 

Ngay từ đầu, tôi đã thuyết phục bố mẹ từ chối đám cưới của anh Dũng, nhưng họ bảo "tôn trọng lựa chọn của các con". Còn anh Dũng thì từ chiều chuộng, yêu thương tôi không kể xiết vì vụ đó mà cả tháng trời không thèm nói với tôi câu nào. Nhiều lúc 2 anh em chạm mặt nhau ở nhà cứ như người dưng. Tôi buồn, khóc lóc suốt cuối cùng cũng phải chấp nhận sự thật.

Nhưng tôi đã xuôi rồi mà anh chẳng chịu nhượng bộ. Anh Dũng bảo sợ vợ về chung sống sẽ khó xử, anh chị sẽ thuê chung cư ở riêng, ít nữa có tiền thì sẽ mua sau. Mẹ tôi xót con trai, nằng nặc đòi giúp tiền để anh chị mua nhà mà anh không chịu. Anh rất sĩ diện.

Sau đám cưới tôi cũng ít gặp chị dâu, hầu như cuối tuần anh chị mới về. Mỗi lúc ấy, thay vì tránh mặt tôi càng ở nhà, bày bừa, phá phách khiến chị tức nổ mắt thì thôi. Nhưng chị ta lại rất lì, tôi có xéo xắt thế nào cũng chỉ cười. Hiền quá khiến tôi thấy chán ghét!

Còn anh Dũng có vẻ rất cưng chị ta, một câu "vợ con", hai câu "vợ con" khiến tôi chướng mắt. Người con gái quê mùa ấy ngoại trừ xinh xắn, cũng tháo vát và nấu nướng ngon lành ra thì có gì đâu cơ chứ?

Vừa bước vào thấy chị dâu bê mâm cơm đạm bạc, tôi xéo xắt khiến chị bị ăn tát cháy mặt và bật khóc khi biết sự thật - Ảnh 1.

(Ảnh minh họa)

Thời gian gần đây, tôi nghe lén bố mẹ nói chuyện thì mới biết anh chị không hề thuê chung cư như đã nói. Hóa ra anh trai tôi thuê căn phòng bình thường với mức giá 3 triệu/tháng. Mẹ cứ thở dài thườn thượt, bảo: "Kể mà con bé út không đanh đá quá thì đón chúng nó về. Hay mình lại thuyết phục chúng nó mua nhà đi bố nó."

Tôi tức lắm! Tại sao mẹ lại đổ mọi lỗi lầm đầu tôi chứ? Đó là lựa chọn của anh trai, vì cô chị dâu quê mua kia nên anh Dũng phải chịu khổ mà! Tôi nhất định phải tìm cách khiến chị ta lộ bản mặt thật mới được.

Nghĩ là làm, tôi bắt đầu làm lành với anh và hay thủ thỉ với mẹ để rủ bà sang phòng anh chị. Một buổi tối nọ, tôi rủ mẹ sang nhà anh trai nhằm thăm dò điểm yếu của bà chị dâu. Mẹ thấy thế vui lắm, nghĩ rằng tôi đã nghĩ thông. Bà bắt tôi chuẩn bị đồ cùng để mang sang cho anh chị, nào thịt, cá, ruốc, sâm, yến...

Xong xuôi mọi thứ, cũng phải tầm 8 rưỡi tối tôi và mẹ mới tới nơi. Tuy nhiên, khi tôi vừa bước tới cửa thì thấy chị dâu đang bê mâm cơm ra giường ngồi ăn. Nhìn liếc qua tôi đã sửng sốt, nó quá đạm bạc: Thịt rang, rau luộc, canh chua và trứng rán. 

Phải nói thêm, từ bé giờ toàn mẹ tôi chuẩn bị cơm nước cho 2 anh em, mâm cơm lúc nào cũng ăm ắp đồ ăn. Anh Dũng phải sống khổ sống sở như thế này chắc chắn mẹ rất xót. Tôi nhanh trí liền mỉa mai chị dâu: "Tới bất ngờ mới biết chị dâu chăm anh trai em khéo thế này đấy! Bảo sao anh ấy cứ gầy rộc đi."

"Mẹ xem này, bảo bối của mẹ ở nhà có thiếu thốn gì mà ra ngoài sống với vợ ăn kham ăn khổ. Anh Dũng con cũng lương cao chứ đâu, 20 - 30 triệu/tháng mà về được vợ bồi bổ thế này đây. Mẹ nhìn thấy mà không thương anh à, mẹ để anh sống lang bạt bên ngoài mãi sao?"

Mẹ tôi đang lúc bất ngờ, lại thêm những lời công kích của tôi nên chẳng cho chị dâu cơ hội giải thích mà tát chị 1 cái cháy má. 

Đúng lúc ấy, anh Dũng từ nhà tắm bước ra, thấy cảnh tượng trước mặt anh hiểu ra tất cả. Anh khuyên mẹ nên bình tĩnh để nói chuyện. Hóa ra, anh đã xin nghỉ việc và thời gian gần đây đều ở nhà tự làm không lương. Anh đã vay bố một khoản tiền để đầu tư nhưng không muốn mẹ và tôi lo nên không bàn bạc gì. (Thực ra anh hiểu tôi và mẹ luôn có tư tưởng ổn định, an nhàn nên sẽ can ngăn nên giấu). Suốt 2 tháng gần đây đều là chị dâu đi làm, trang trải mọi chi phí. Hôm nay, cả hai vợ chồng ra ngoài gặp đối tác vừa về, trong tủ còn gì thì chị dâu nấu tạm thứ đó, hoàn toàn không phải anh cực khổ như tôi và mẹ nghĩ.

Nghe tới đây, tôi chợt thấy tội lỗi vô cùng. Hóa ra chị dâu là người hy sinh nhiều như vậy...

Chia sẻ