Sao mẹ nỡ bỏ con một mình

,
Chia sẻ

Sao mẹ nỡ bỏ con một mình<br/>Có con kiến đốt lưng con đau quá...

Đây là một bài thơ trên webtretho, do mẹ Kukumalu viết sau khi đến thăm các em bé ở chùa Bồ Đề
Không hiểu sao, khi đọc những dòng đầu tiên, tôi lại liên tưởng đến hình ảnh bé Nhân...

Sao mẹ nỡ bỏ con một mình
Có con kiến đốt lưng con đau quá
Lời thơ đau đớn và  hình tượng đến đau lòng. Con chỉ vừa mới sinh ra đời, mọi cái đều mới mẻ. Ánh sáng gì trên kia sáng thế? Sao không toả được hơi ấm xuống chỗ con nằm? Mẹ ơi! Sao con chỉ có một mình?

Đêm ấy trăng rất sáng trên trời
Mẹ đặt con xuống một nơi rất lạnh

Cuộc sống, con người với bao điều đẹp đẽ con từng nghe khi còn trong bụng mẹ ở đâu? Sao giờ con chỉ thấy vắng và lạnh đến run người hả mẹ?
Mẹ ơi! 9 tháng 10 ngày , con thường nghe mẹ bảo rằng con là cái nợ. Con không hiểu thế nào là Mẹ. Con chỉ nghe tiếng gọi mẹ của những bạn nhỏ bên ngoài. Âm hưởng tiếng gọi ấy đầy che chở, yêu thương và dịu ngọt. Con biết mẹ là Mẹ của con.

Mẹ ơi, con cần mẹ!

Sao mẹ nỡ bỏ con một mình
Có con kiến đốt lưng con đau quá!
Giá được tay mẹ xoa lưng, che chở
Con sẽ ngủ giấc ngon, mẹ ơi.

Đêm ấy trăng rất sáng trên trời
Mẹ đặt con xuống một nơi rất lạnh
Rồi xung quanh con chỉ còn hoang vắng
Mẹ đi đâu rồi, mẹ đi đâu, mẹ ơi.

Mẹ đã sinh con trên cánh đồng người
Có hoan lạc, có tình yêu, hạnh phúc
Sao giờ chỉ mình con côi cút
Cánh đồng mênh mông, con gào rát giọng rồi


Mẹ đừng bỏ con đi, mẹ ơi
Con nhớ lắm hơi ấm chín tháng mười ngày trong lòng mẹ
Con thèm lắm lời mẹ ru khe khẽ
Con cần lắm mẹ nói yêu con nhất trên đời

Mẹ đừng bỏ con đi, mẹ ơi
Cho con bú mẹ, dù chỉ một lần thôi !
Con khát sữa mẹ lâu lắm rồi
Con sẽ ngoan, sẽ không làm nũng mẹ.

Mẹ đừng bỏ con nhé, mẹ ơi mẹ !
Con sẽ không bao giờ giận mẹ đâu
Vì lúc nào con cũng cần có Mẹ, vĩnh viễn, dài lâu
Và mẹ sẽ mãi yêu con, mẹ nhé.

Mẹ đừng bỏ con nhé, mẹ ơi mẹ…



Lời thơ: Kukumalu/Webtretho
N.A
Chia sẻ