Câu chuyện bất ngờ đằng sau hành động của bà mẹ bị đánh giá là quá nuông chiều con

Chi Lê,
Chia sẻ

Lời nhận xét bâng quơ từ một người không quen biết rằng cô quá nuông chiều con đã làm tổn thương Kelly Dirkes, bởi người ấy không hề hay biết những gì cô và con gái đã phải trải qua.

Dù là về quần áo, giày dép, kiểu tóc hay lựa chọn cho cuộc sống, một trong những thứ mọi người thường được tiếp nhận đó là những lời góp ý từ những người ta chẳng hề quen biết. Khi chúng ta có con, những lời góp ý bâng quơ ấy cũng thường vượt quá giới hạn của nó trong việc nuôi dạy con cái của chúng ta. 

Kelly Dirkes, một bà mẹ giàu lòng yêu thương của những đứa trẻ mồ côi và những đứa trẻ có hoàn cảnh đặc biệt, cũng đã quá quen với những lời khuyên vô cùng “hồn nhiên” này. Một ngày, cô đang mua sắm ở một siêu thị và địu con ở trên người, bỗng nhiên một nữ khách hàng nói với cô rằng hãy cẩn thận đấy, cô đang nuông chiều đứa bé quá rồi và đứa bé lớn lên sẽ không bao giờ biết tự lập. Thay vì tỏ thái độ khó chịu vì bị nữ khách hàng kia quấy rầy, cô vẫn mỉm cười, trao một nụ hôn cho đứa bé và tiếp tục việc mua sắm của mình.

Chiều con
Một ngày, cô đang mua sắm ở một siêu thị và địu con ở trên người, bỗng nhiên một nữ khách hàng nói với cô rằng hãy cẩn thận đấy, cô đang nuông chiều đứa bé quá rồi.

Sau đó, Kelly đã chia sẻ tâm trạng thất vọng của mình sau sự việc trên lên Facebook. Trong bài chia sẻ của mình, cô kể lại chi tiết hoàn cảnh đặc biệt của con gái mình. Cô bé đã được Kelly nhận làm con nuôi. Gần như trong suốt một năm đầu đời của mình, cô bé phải sống trong một chiếc cũi ở trại trẻ mồ côi. Cô bé rất hiếm khi được bế cũng như vỗ về. Vì thiếu sự tiếp xúc với con người, nên trong lòng cô bé đã có một dấu ấn không thể xóa nhòa, nó lớn tới mức kể cả khi Kelly cố gắng ôm con thật lâu và thật nhiều thì cô bé cũng không biết làm gì cả. Nhờ có tình yêu thương ấm áp của Kelly, đứa bé cũng đã dần hồi phục. Đứa bé bắt đầu thích được ôm ấp và cất tiếng khóc sau khi ngủ dậy bởi nó đang mong muốn được ở bên gia đình mới của mình.
 
Đứa bé đã trải qua những ngày tháng "tự lập" đến xót xa.
 
Để đáp trả lại lời nói của nữ khách hàng ấy, Kelly đã viết trên Facebook như sau:

“Gửi chị gái ở siêu thị Target,

Tôi đã nghe thấy rõ từng lời chị nói, rằng khi tôi cứ địu con bé như vậy thì tôi đã quá “nuông chiều con bé”. Chị cam đoan rằng con bé sẽ không bao giờ biết “tự lập”. Dù vậy, tôi vẫn mỉm cười với chị, hôn lên trán con, và tiếp tục công cuộc mua sắm của mình.

Giá như chị biết được con bé đã phải trải qua những gì.

Giá như chị biết được trong mười tháng tuổi đầu đời, con bé phải sống một cuộc sống vô cùng đơn độc trên một chiếc cũi tồi tàn, và ở đó nó chẳng biết làm gì ngoài việc mút tay để tự an ủi mình.

Giá như chị trông thấy khuôn mặt của con bé như thế nào khi nó được người giám hộ của trại trẻ bế ra cho tôi để tôi ôm ấp vỗ về nó lần đầu tiên trong đời – ấy là cái khoảnh khắc yên bình thoáng qua trong nỗi hoảng sợ cùng cực của con bé. Chưa một ai từng ôm con bé như vậy, và khi đó con bé không hề biết phải làm gì, nó cảm thấy sợ hãi.

Giá như chị biết rằng sau khi ngủ dậy con bé vẫn nằm trong cũi và chẳng bao giờ khóc – bởi vì cho tới tận bây giờ, không có ai ở đó để đáp trả lại nó cả.

Nếu như chị biết rằng, nỗi lo sợ ấy luôn thường trực trong lòng con bé hàng ngày, cùng với đó là những hành động như đập đầu vào thành cũi, và đung đưa người để tạo cảm giác và tự an ủi bản thân.

Giá như chị biết được đứa bé trong chiếc địu ấy đã “tự lập” đến xót xa – và chúng tôi phải trải qua những giây phút khó khăn như thế nào để cố gắng điều chỉnh và thay đổi ý nghĩ mặc định ấy trong đầu con bé rằng làm như vậy “sẽ đau đấy” và “không an toàn đâu”. 

Giá như chị biết tất cả những gì con tôi đã phải đối mặt.
 
Tổ ấm của Kelly Dirkes.

Giá như chị biết rằng hiện tại con bé cũng đã biết òa khóc mỗi khi bị đặt xuống thay vì được bế lên.
 
Giá như chị biết rằng con bé cũng đã gào lên khóc thật lớn vào buổi sáng sau khi thức dậy bởi nó biết rằng nếu nó gây ồn ào thì ai đó sẽ đến và đưa nó ra khỏi cũi và thay tã cho nó.

Giá như chị biết rằng khi ngủ con bé được đu đưa trong vòng tay của bố hoặc mẹ thay vì chỉ biết tự đu đưa một mình.

Giá như chị biết rằng chúng tôi đã bật khóc vào cái ngày mà con bé lần đầu tiên tự chìa tay ra để được an ủi, vỗ về.
 
Giá như chị biết được tất cả những gì chúng tôi đã trải qua.

Nuông chiều đứa bé” là việc quan trọng nhất mà tôi có, và việc đó luôn được ưu tiên hàng đầu. Tôi sẽ vẫn địu con bé trên người lâu lâu nữa hoặc là cho đến khi con bé vẫn chịu để tôi địu như vậy bởi vì con bé biết rằng như vậy là an toàn. Rằng nó phải được như vậy. Rằng nó đang được yêu thương.

Giá mà chị biết…”
 
Sau khi đăng tải bức thư lên mạng, những từ ngữ đầy tình yêu thương của Kelly đã thu hút rất nhiều người, đã truyền tải được cảm xúc của cô cho những người đang hoặc chưa làm cha mẹ cũng như là toàn thể thế giới.

Việc đánh giá người khác thì thật dễ dàng, nhưng để thực sự thấu hiểu và cảm nhận được tình yêu thương của họ thì còn đáng giá hơn rất nhiều lần.
 
Nguồn: SF Globe
Chia sẻ