BÀI GỐC Không muốn đưa tiền cho mẹ vợ chữa bệnh, chồng tôi đã dựng chuyện nói dối vợ và phải trả cái giá quá đắt

Không muốn đưa tiền cho mẹ vợ chữa bệnh, chồng tôi đã dựng chuyện nói dối vợ và phải trả cái giá quá đắt

Tối nay về nhà, thấy nhà cửa tối om, tôi bật điện lên thì giật mình khi thấy chồng ngồi thừ trên ghế. Tôi hỏi có chuyện gì thì gương mặt anh trở nên nghiêm trọng, anh tự trách mình...

1 Chia sẻ

Xảy ra biến cố đau lòng, một năm ròng cứ nhà nào có đám tang, vợ tôi lại nhào đến khóc lóc thảm thương

Thành Đạt,
Chia sẻ

Thấy cảnh vợ đầu xù tóc rối, hai mắt sưng húp, tôi vừa thương vừa giận.

Chuyện sinh - tử là chuyện vô thường, con người mình phải chấp nhận và vượt qua. Thế nhưng gia đình tôi đã bị đảo lộn nếp sinh hoạt hoàn toàn trong một năm nay, từ sau khi bố vợ mất.

Vợ tôi là kiểu phụ nữ của gia đình. Cô ấy lúc nào cũng toàn tâm toàn ý chăm sóc gia đình, phụng dưỡng cha mẹ hai bên nên ai cũng thương. Tính cô ấy lại hiền, ai nói nặng là bỏ đi chứ không đôi co. Mẹ tôi mắng mỏ điều gì, vợ tôi cũng im lặng chứ không cãi lại, không nói xấu. Hàng xóm cứ hay lấy cô ấy làm hình mẫu chọn vợ cho con trai họ.

Vì hai nhà gần nhau nên ngày nào vợ tôi cũng chạy đi chạy về nhà ngoại. Bố mẹ vợ bệnh, cô ấy giành lo hết từ chăm sóc đến dẫn đi bệnh viện này bệnh viện nọ. Tiền bạc trong nhà tôi không dư dả nổi cũng vì thế. Nhưng tôi không trách vợ, tôi chỉ thương cô ấy chịu khổ nhiều quá trong khi nhà vợ còn tới 4 anh chị em khác.

Xảy ra biến cố đau lòng, một năm ròng cứ nhà nào có đám tang, vợ tôi lại nhào đến khóc lóc thảm thương - Ảnh 1.

Mẹ tôi mắng mỏ điều gì, vợ tôi cũng im lặng chứ không cãi lại, không nói xấu. (Ảnh minh họa)

Năm ngoái, bố vợ tôi phát hiện ung thư đại tràng. Bệnh tiến triển nhanh, chỉ một tháng sau, ông qua đời. Ngày bố mất, vợ tôi gần như phát điên. Cô ấy ôm lấy thi thể bố mà khóc suốt hai ngày. Đến khi nhập mộ, cô ấy còn giữ quan tài mãi không cho hạ huyệt, tôi và hai người nữa phải dìu đỡ, cô ấy mới không ngã quỵ.

Cũng từ đó đến nay, vợ tôi như biến thành người khác. Cô ấy ăn chay trường để cầu siêu cho bố. Nhà tôi giờ có hai mâm cơm, cha con tôi tự nấu mặn, vợ tôi ăn chay. Tóc vợ tôi dài đến tận ngang hông vì cô ấy không cắt tóc.

Đó là chưa kể tháng đầu tiên bố mất, vợ tôi còn không tắm gội, lúc nào cũng ngồi thần ôm ảnh bố khóc. Tôi khuyên can thế nào cũng không ăn thua. Đến mức con trai tôi thấy mẹ như thế cũng sợ mà tránh mẹ đi.

Xảy ra biến cố đau lòng, một năm ròng cứ nhà nào có đám tang, vợ tôi lại nhào đến khóc lóc thảm thương - Ảnh 2.

Cô ấy nghỉ làm, qua nhà họ cả ngày rồi khóc đến mức ngất lên ngất xuống bên ấy. (Ảnh minh họa)

Giờ thì nhà nào có đám tang, dù là nhà không quen biết, cô ấy cũng đến thăm viếng. Không chỉ thế, cô ấy còn ngồi trước linh cữu người ta mà khóc lóc nức nở như kiểu người nhà mình mất vậy.

Mới đây, nhà hàng xóm tôi có người lớn tuổi mất. Cô ấy nghỉ làm, qua nhà họ cả ngày rồi khóc đến mức ngất lên ngất xuống bên ấy. Người nhà họ sợ quá, gọi tôi đến đưa vợ về. Đến nơi, thấy vợ đầu xù tóc rối, hai mắt sưng húp, tôi vừa thương vừa giận.

Biết là cô ấy vẫn còn đau lòng vì sự ra đi của bố nhưng cũng không thể tự biến mình thành kẻ điên như thế này. Chuyện sinh tử có ai tránh được, điều quan trọng là người còn sống phải sống cho tốt. Có cách nào giúp vợ tôi trở về với con người mình trước đây không? Tôi sợ vợ cứ thế này lại có bệnh về thần kinh, đến lúc đó thì khó chữa lắm. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.

Chia sẻ