Dắt vợ sắp cưới đi vá… trinh để che mắt mẹ chồng

Theo Nguoiduatin,
Chia sẻ

Chồng dẫn vợ sắp cưới đến vá màng trinh vì đêm tân hôn mẹ chồng nằng nặc đòi "canh".

Ả cave hết thời gặp được người thương nên quyết đi vá víu để làm lại cuộc đời... Đó chỉ là một trong rất nhiều câu chuyện dở khóc dở cười ở nơi vá "cái ngàn vàng".
 
Dắt vợ sắp cưới đi... vá trinh
 
Bác sĩ Lê Thị Kim Dung, trưởng khoa Sản phụ khoa, Trung tâm y khoa Thái Hà chia sẻ: Cuộc sống hiện đại ngày nay khiến giới trẻ nghĩ thoáng hơn về việc quan hệ trước hôn nhân. Thế nhưng vẫn có những người đàn ông đòi hòi người phụ nữ của mình phải "còn nguyên" trong khi chính bản thân họ đã từng "quan hệ" với rất nhiều người, đó là một việc trớ trêu. Cũng chính từ suy nghĩ đó, khiến rất nhiều người phụ nữ không còn giữ được trinh tiết phải "vật vã" tìm mọi cách để vá lại, mong cuộc sống vợ chồng sau này không bị sóng gió. Nhiều năm trong nghề, bác sĩ Dung đã được biết khá nhiều trường hợp, hoàn cảnh khác nhau nhưng có những trường hợp mà đến chính bà cũng không thể tưởng tượng được.
 
Đó là chuyện của một cặp nam nữ ở Thanh Hóa đến trung tâm cách đây vài tháng. Người thanh niên rón rén dẫn cô gái vào phòng, nhờ bác sỹ thực hiện phẫu thuật vá lại màng trinh, trong khi cô gái ngượng ngùng ngồi nép vào lưng chàng trai. Chàng trai hỏi đi hỏi lại, vá có giống như thật không, có chảy giọt máu đào không? Khiến các bác sỹ phải giải thích khá lâu. Sau một hồi tâm tình, bác sỹ Dung mới tá hỏa khi biết cặp thanh niên đó đã đăng ký kết hôn và chuẩn bị đến ngày cưới. Người ta chỉ vá khi muốn qua mặt đối phương, vậy tại sao sắp cưới rồi còn đi vá? Mà tại sao chồng lại mang vợ đi vá?
 
Chàng trai tên P. vừa gãi đầu vừa phân trần, cả hai người đều quê Thanh Hóa lên Hà Nội học đại học. Xa nhà, hoàn cảnh khó khăn khiến hai người quyết định thuê cùng một nhà. Suốt mấy năm học đại học, P. đã phải đưa bạn gái đi phá thai hai lần vì lúc đó điều kiện chưa cho phép họ cưới và nuôi con. Cả hai đều chăm chỉ, nên sau khi ra trường đều đã có được một công việc ổn định.
 

Gia đình hai bên đều nhất trí tác hợp cho đôi trẻ. Những tưởng như thế đã là vẹn toàn, nhưng đến sát ngày cưới chú rể mới được các anh trai rỉ tai một việc khiến cả hai đều hốt hoảng: Mẹ chồng sẽ "canh" trong đêm tân hôn. Với đứa con trai nào cũng vậy, bà sẽ trải một tấm ga trắng tinh lên giường cô dâu chú rể, để đến sáng kiểm tra xem có dấu hiệu còn trong trắng hay không? Cả đêm hôm đó, bà sẽ ngồi canh để cô dâu chú rể không thể dùng tiểu xảo. Cô dâu thứ ba đã không có thứ mà bà mong đợi. Vì thế, suốt những tháng ngày làm dâu sau này, cô đều bị bà chì chiết. Thi thoảng, trong những lúc trái tính trái nết, bà lại mang cô này ra mắng nhiếc rằng: "Đồ con gái hư". Chồng ngồi cạnh nuốt nước mắt vào trong mà không dám cãi lời mẹ để bênh vực vợ.

Biết được điều này, không chỉ vợ P. choáng váng mà đến chính anh cũng không biết xoay xở ra sao. Hai người chẳng còn tâm trí nghĩ đến việc in thiếp, mời khách khứa mà chỉ chăm chăm nghĩ đến cách đối phó với mẹ. Đã có lúc P. rào trước đón sau xem ý mẹ ra sao nhưng bà vẫn một mực: "Nhà này không có loại con dâu mất trinh tiết. Con đừng nhẹ dạ kẻo bị lừa đấy". Bà còn nói rõ ràng, sẽ ngồi “canh” suốt đêm để các con không thể qua mắt. Biết không còn cách nào xoay chuyển được mẹ mình, cực chẳng đã, hai vợ chồng đành đưa nhau đi... vá lại "cái ngàn vàng".

Cave "tút" lại để lấy chồng

Có khá nhiều người, quãng đời tuổi trẻ của họ lầm đường lạc bước, nên nhờ vào dịch vụ này để có thể đủ tự tin ngẩng mặt lên nhìn đời và lấy một tấm chồng. Bác sĩ Thủy còn nhớ như in trường hợp của một cô gái làm nghề bán phấn buôn hương. Cô tên H., người Phú Thọ, 28 tuổi, da trắng, người cao, có đôi môi gợi tình. Dù trang điểm khá đậm, nhưng không che giấu được sự mệt mỏi trên các nét của khuôn mặt. Cô ngậm ngùi kể về quãng đời đen tối của mình và muốn trút bỏ quá khứ để theo người yêu về quê, cách xa chốn Hà Thành.
 
Sinh ra trong một gia đình có 12 anh chị em ở vùng miền núi của Phú Thọ, cuộc sống dưới tán cọ nghèo đói, khiến nhiều người con nơi đây cố gắng học hành để thoát khỏi nơi "chó ăn đá gà ăn sỏi". H. không học giỏi, nhưng bù lại cô lại được trời phú cho vẻ đẹp sắc sảo. Không tô vẽ, 18 tuổi cô như một bông hoa rừng rực rỡ. Cũng chính điều đó đã khiến cô lọt vào mắt một tú bà trên huyện. Cô được mụ ta rủ lên Hà Nội làm tóc, đi chơi và mua sắm cùng những người bạn đi xe ô tô hạng sang của mụ. Cô choáng ngợp trước vẻ lịch lãm chịu chơi của một đại gia và nhẹ dạ trao "cái ngàn vàng" mà không biết rằng, tất cả những ngày ăn chơi vừa rồi là do sự tính toán của mụ tú bà và tên đại gia sở khanh chuyên chăn "rau sạch". Sau khi "no xôi chán chè”, hắn thay số điện thoại, thứ duy nhất cô biết về hắn, rồi bỏ rơi cô ở cổng siêu thị.
 

Một mình giữa nơi xa lạ, H. không biết phải xoay xở thế nào. Đến  một ít tiền để bắt xe khách về quê cô cũng không có, vì tất cả tiền, quần áo hắn cho cô đều để hết trên ô tô của hắn. Lầm lũi trong đêm mưa rét, cô không biết sẽ đi đâu về đâu, rồi ngày mai sẽ như thế nào?. Thứ quý giá nhất của người con gái cô thì đã đánh mất. Nếu có về được quê, ai sẽ lấy cô?! Đi bộ mệt nhoài đến khuya cô vẫn chưa biết sẽ phải làm gì, giữa lúc ấy có một người đàn ông chừng 50 tuổi vỗ vào mông cô: "Giá bao nhiêu em?".  Phải một lúc sau cô mới hiểu ý của người đàn ông kia. Cô lắc đầu nguầy nguậy rồi bỏ chạy.

Đến khoảng 1h sáng, khi đôi chân đã tứa máu, cô ngồi trú mưa bên một ngôi nhà ven đường có mái che. Một gã thanh niên lại đến gạ gẫm. Nhìn vẻ mặt sợ hãi non nớt của cô, gã thanh niên lại càng hứng thú. Hắn tâm sự, trò chuyện cùng cô, rồi hứa sẽ cho cô một khoản tiền kha khá để cô bắt xe về quê. Cô ngồi lên xe hắn để rồi từ đó cuộc đời trôi tuột như chiếc xe bị mất phanh khi đang lao xuống dốc.

Sau cuộc "mây mưa", gã thanh niên vứt lại cho cô vài trăm nghìn. Cầm số tiền đó trong tay, nước mắt H. lã chã rơi. Cô nghĩ đến ánh mắt đau khổ của mẹ và những trận đòn khủng khiếp từ người cha cục cằn, nghĩ đến sự coi thường của những đứa em, H. đã không về quê. Làm người đàng hoàng thì khó, còn khi đã buông tay thì quá dễ dàng.

Cô như bị cơn lốc cuốn vào thế giới của gái làm tiền lúc nào không hay. Năm này qua năm khác, cô triền miên trong rượu và khói thuốc. Từ một cô gái quê mùa, H. biết đến các loại rượu Tây, hút thuốc lá, chơi "đập đá". Từ một thôn nữ hiền lành, H. trở thành kẻ sẵn sàng rạch dao lam vào mặt kẻ nào dám cướp khách của cô. Lúc mười tám đôi mươi còn xuân sắc, H. cặp bồ với các đại gia, quay cuồng thâu đêm suốt sáng ở các vũ trường, quán bar.

Nhưng rồi, "son phấn" cũng phai nhạt theo thời gian, trong khi đó, có nhiều em trẻ đẹp hơn thay dần vị trí, việc kiếm tiền theo cách cũ của H. càng khó khăn. Hàng chục năm làm nghề bán phấn buôn hương, H. cũng tích cóp được một khoản kha khá đủ để mở một quán cà phê nhỏ. Kể từ ấy, cô trở thành bà chủ quán xinh đẹp. Tính xởi lởi vồn vã nên cô khá được lòng khách hàng. Cũng tại quán cà phê này cô đã gặp C., sinh viên một trường cao đẳng mới ra trường, kém cô 3 tuổi. Với một người dày dạn tình trường, H. sẽ không quá khó khăn để có thể khiến C. yêu mình mê mệt. Nhưng điều cô lo lắng nhất là quá khứ đen tối của mình. Nếu C. phát hiện ra thì dù yêu đến mấy cũng sẽ bỏ cô mà đi. Vì thế, H. đã quyết tâm đi chữa bệnh và vá lại “cái ngàn vàng”. Sau đó, cô sẽ theo người yêu về quê của anh ở vùng Quảng Ngãi, quên đi một thời lầm lỡ đen tối.

"Tôi cứ nghĩ rằng, cuộc đời của tôi đã khép lại, từ khi tôi chấp nhận ngồi lên xe gã thanh niên ấy. Thế nhưng, cuộc sống là không dừng lại. Tôi sẽ bắt đầu cuộc đời mới, bắt đầu với một con người lương thiện và thật thà ở một vùng đất mà tôi chưa từng đặt chân".H. tâm sự.
Chia sẻ