BÀI GỐC Ai mà ngờ có một ngày tôi lại bị bạn thân 9 năm "chơi đẹp" khiến tôi mất trắng cả tình lẫn tiền thế này

Ai mà ngờ có một ngày tôi lại bị bạn thân 9 năm "chơi đẹp" khiến tôi mất trắng cả tình lẫn tiền thế này

Đã từng coi nhau như chị em thân thiết trong gia đình, thế mà cuối cùng "người chị em" ấy lại khiến tôi đau đớn đến không thể sống nổi.

3 Chia sẻ

Nếu không có buổi đánh ghen của mẹ ngày hôm đó, tôi mãi mãi không phát hiện ra sự thật về thân thế của mình

Giấu tên,
Chia sẻ

Thật không ngờ, mẹ tôi lại đối xử với bố như thế.

Bố mẹ tôi hiền lành, nhân hậu nên ai cũng quý mến. Vì thế, khi biết tin mẹ đi đánh ghen, bắt tại trận bố tôi đang ngoại tình với cô bạn thân, ai cũng sửng sốt, kể cả tôi. Trong mắt tôi, bố mẹ tôi là hình mẫu hạnh phúc, thật không ngờ...

Lúc đó, tôi chỉ có cảm giác hận thù bố. Một gia đình hạnh phúc là thế, sao bố tôi lại nhẫn tâm phá vỡ nó. Rồi tôi còn mặt mũi nào mà đi làm, gặp hàng xóm, đồng nghiệp đây.

Tôi lao như bay về nhà đã thấy mẹ ngồi khóc nức nở ở ghế salon. Bố tôi đi đâu không rõ. Vài người hàng xóm đang khuyên can mẹ. Thấy tôi, họ dần bỏ về hết. Còn lại hai mẹ con, tôi nấu ăn rồi an ủi mẹ.

Mẹ tôi khóc sưng cả hai mắt, cả người phờ phạc. Tôi đem cháo vào phòng, bà còn không ngồi dậy ăn nổi. Nhìn mẹ như thế, tôi càng hận bố mình hơn. Tôi nói mẹ phải biết yêu thương mình, phải trân trọng chính bản thân mình, không được trở nên yếu đuối, nhu nhược như thế.

Nếu không có buổi đánh ghen của mẹ ngày hôm đó, tôi mãi mãi không phát hiện ra sự thật về thân thế của mình - Ảnh 1.

Mẹ tôi kể nhiều lắm, cứ kể được một chút lại khóc. (Ảnh minh họa)

Mẹ tôi lại khóc. Tôi ôm lấy vai bà, để bà tựa vào. Mẹ tôi bắt đầu kể lể nhiều thứ. Từ chuyện cưới nhau rồi sống khổ sở, thiếu thốn thế nào. Sinh hai anh em tôi khó khăn, tưởng như chết đi sống lại. 

Bố tôi thất nghiệp, mẹ tôi mới sinh anh hai hơn 2 tháng đã phải ra đồng làm. Ở với bà nội tôi, mẹ khóc cạn nước mắt vì bà cay nghiệt, soi mói. Thế mà cuối cùng, bố tôi lại phản bội mẹ khi cả hai đã ở vào cái tuổi gần đất xa trời. Mẹ tôi kể nhiều lắm, cứ kể được một chút lại khóc.

Rồi bỗng nhiên, mẹ đẩy tôi ra, nhìn chằm chằm vào mặt tôi đến kì lạ. "Cũng may mẹ còn có con, thấy con, mẹ như thấy lại ông ấy. Chỉ có ông ấy là yêu thương, trân trọng mẹ thôi". Câu nói của mẹ cứ như tiếng sét đánh ngang tai tôi.

Tôi hỏi lại ngay ông ấy là ai? Vì sao tôi lại giống ông ấy? Từ nhỏ, ai cũng nói tôi không giống bố, chẳng giống mẹ. Mẹ tôi đều nói tôi giống nhà ngoại, giống mỗi người một nét nên mới thế.

Nếu không có buổi đánh ghen của mẹ ngày hôm đó, tôi mãi mãi không phát hiện ra sự thật về thân thế của mình - Ảnh 2.

Bố càng làm thế, tôi càng thấy đau lòng. (Ảnh minh họa)

Có lẽ vì hận bố tôi nên mẹ tôi bật cười trong nước mắt. Ông ấy mà mẹ tôi nhắc đến là người tình cách đây 28 năm trước. Người đàn ông đó đã cho mẹ nhiều thứ để trang trải cuộc sống. Ông ấy tôn trọng, yêu thương mẹ. Trong phút yếu lòng, mẹ đã ngủ với ông ta rồi có thai tôi. Khi biết mẹ có thai, ông ấy đã sang định cư ở Mỹ cùng vợ con.

Tôi choáng váng còn hơn cả tin bố ngoại tình. Thì ra mẹ tôi đã phản bội bố trước, cách đây 28 năm và tôi chính là "minh chứng sống" của cuộc ngoại tình đó. Nghĩ đến bố chăm sóc, yêu thương, nâng niu, bênh vực tôi, tự dưng tôi thấy xót xa thay cho ông. Song song với đó, tôi hận mẹ mình. Mẹ tôi cũng có tốt đẹp gì đâu mà đi đánh ghen, mà trách móc, hận thù bố tôi.

Tôi đi khỏi nhà ngay hôm đó và không về suốt một tuần nay. Bố tôi liên tục gọi điện, nhắn tin trên cả messenger cả mail. Ông xin lỗi, hứa hẹn, thậm chí gửi cả hình ảnh ông với khuôn mặt đầy nước mắt qua cho tôi chỉ với mong muốn tôi về nhà. Bố càng làm thế, tôi càng thấy đau lòng. Tôi thương bố quá. Tôi biết phải đối diện thế nào khi gặp mặt bố đây?

Chia sẻ