Lời đề nghị choáng váng của mẹ chồng

Phương Đỗ,
Chia sẻ

Mới đây, mẹ chồng cô còn đưa ra một đề nghị khiến cô choáng váng mãi không thôi…

Dung mới về làm dâu nhà Hùng được 3 tháng, nhưng cô cũng đã nếm đủ tư vị của việc có một người mẹ chồng trong đầu lúc nào cũng chỉ nghĩ đến tiền và tiền. Thậm chí bà còn tìm mọi cách để có thể bòn rút tiền từ con dâu nữa là khác.
 
Tiền mừng cưới của 2 vợ chồng, bà nhỏ nhẹ muốn mượn để trang trải phí cỗ bàn đám cưới, vì lúc trước bà không có tiền phải đi vay. Dung không tin lắm, vì nhà Hùng đâu đến nỗi nào, nhưng cũng không tiện đôi co với mẹ chồng khi mới về nhà chồng được 1 ngày. Sau đó mấy hôm, bà lại vào, thủ thỉ bảo Dung đưa vàng hồi môn của cô cho bà giữ hộ, vì phòng bà có két sắt còn phòng của 2 vợ chồng cô thì không. Mặc dù Dung đã nói rõ với bà: “Vợ chồng con cũng định mấy hôm nữa mua, nên sẽ không phiền mẹ đâu ạ!”, nhưng bà vẫn nhiệt tình đòi cầm hộ. Ngại từ chối gay gắt nên Dung đành đưa cho bà. Nhưng ai ngờ đâu vàng hồi môn của cô đã một đi không biết bao giờ mới trở lại.
 
mẹ chồng nàng dâu
Ảnh minh họa
 
Vì, nửa tháng sau vợ chồng cô mua két, cô bảo chồng đi hỏi xin lại vàng của mẹ chồng thì bà đáp tỉnh bơ: “Dì Thoan đang kẹt nên mẹ cho mượn rồi. Mấy bữa nữa dì trả thì mẹ đưa cho!”. Ơ, thế này bà làm như vàng của bà, chứ không phải của Dung ấy nhỉ! Chuyện đó khiến Dung rất khó chịu và ấm ức. Bởi, tiền bạc là một chuyện, nhưng đấy lại là của hồi môn, là kỉ niệm của cô mà bố mẹ và các cô dì chú bác bên nhà tặng cho cô. Cô chưa bao giờ nghĩ sẽ bán nó hay mang ra cho ai mượn cả, vậy mà bà đã tự tiện quyết định thay cô rồi!
 
Tuy vậy, vì là dâu mới lại không muốn mất hòa khí gia đình, nên Dung đành nuốt cục nghẹn ấy vào, không tỏ thái độ gì. Chẳng những thế, mẹ chồng Dung còn rất hay gợi ý khéo vợ chồng cô. Bà liên tục khoe bà bạn bà được con trai cho đi du lịch châu Âu, rồi than thở con trai mình tiết kiệm với mình. Dung cười khổ, nhà chồng cô không khó khăn nhưng cũng chẳng phải giàu có gì, Hùng cũng thế, lương cũng gọi là đủ chi tiêu gia đình, mẹ chồng cô cứ so bì tị nạnh thế thì chỉ càng thêm thất vọng mà thôi. Rồi mặc dù bà có lương hưu, chi tiêu trong nhà một tay vợ chồng cô gánh vác, nhưng bà vẫn liên tục kêu hết tiền để con dâu, con trai phải cho mình thêm. Mỗi lần vài trăm, không là gì to tát, nhưng nhiều lần như thế cũng khiến Dung không thoải mái. Vợ chồng cô nào phải lương cao ngất gì, còn phải tích góp ít nữa lo cho con và tương lai gia đình chứ! Bà cũng từng là mẹ, từng là người phụ nữ của gia đình, sao bà lại không hiểu cho điều đó!
 
Mới đây, mẹ chồng cô còn đưa ra một đề nghị khiến cô choáng váng mãi không thôi. Chả là mẹ chồng cô tới tỉ tê với Dung chuyện em chồng muốn đổi xe máy. Em chồng Dung đã đi làm nhưng chưa kết hôn, hiện tại vẫn ở cùng với mẹ chồng và vợ chồng cô. Dung nghe thế cũng ậm ừ: “Vâng, em ấy có điều kiện thì đổi cũng được ạ!”. “Ừ, nhưng nó thích cái xe Honda SH cơ, mà không đủ tiền!” - mẹ chồng cô đáp lời. “Ôi, cái xe đấy nhiều tiền phết đấy mẹ ạ! Mẹ bảo em nếu không đủ tiền thì mua xe ít tiền hơn cũng được!” – Dung nêu ý kiến. Mẹ chồng cô im lặng một lúc rồi mới quay sang cô, đề đạt giải pháp: “Hay mẹ nghĩ thế này. Con bán cái xe của con đi, rồi thêm tiền vào với em mua cái xe đẹp kia, về 2 chị em đi chung. Công ty 2 đứa cũng tiện đường còn gì, sáng em đưa con đi làm rồi chiều lại đón con về, thế là ổn phải không?”.
 
Dung nghe mà nghẹn họng không nói được gì. Sao bà lại nghĩ ra ý tưởng hay ho thế không biết! Mua chung thì đứng tên ai? Đứng tên cô thì chắc chắn em chồng không chịu, mà đứng tên em chồng thì lúc em ấy đi lấy chồng, mang xe theo thì cô “móm” à! Lửa giận bốc lên phừng phừng, Dung phải cố kìm nén mới giữ được giọng nói bình thường: “Con xin phép không làm như thế được đâu ạ. Xe là của bố mẹ con mua cho, có thế nào con đi thế, hơn nữa nó vẫn còn rất mới, con không bao giờ bán đi đâu ạ. Với lại mỗi người có công việc riêng, đi chung làm sao được ạ? Mẹ với em thông cảm cho con!”. Mẹ chồng Dung “đứng hình”, không nghĩ cô lại từ chối, thậm chí phản ứng khá mạnh như thế. “Được rồi, con không đồng ý thì mẹ cũng không dám ép!” – bà kéo dài giọng ở cuối câu, nói xong thì đứng dậy bỏ đi.
 
Từ sau lúc ấy tới giờ là 3 hôm rồi mà mẹ chồng với em chồng lúc nào cũng mặt nặng mày nhẹ với Dung. Không làm theo lời bà thì bà thái độ như thế, không khí gia đình căng thẳng. Nhưng nếu chiều theo ý bà, vậy thì bản thân Dung phải là người khóc không ra nước mắt rồi. Mà cô biết, đâu chỉ chuyện này đã là xong, rồi bà sẽ còn nghĩ ra những yêu sách và đề nghị khác choáng váng không kém ấy chứ, thử hỏi Dung làm sao mà chạy theo đáp ứng được hết cho bà?! Dung thực sự chẳng biết làm thế nào nữa… 
Chia sẻ