Hoàng Thùy Linh: Nước mắt chảy xuống phải dành cho hạnh phúc chứ không phải đớn đau vì quá khứ

Thu Thảo. Ảnh: Trịnh Kim Điền. Thiết kế: Hồng Anh. Clip: Kingpro,
Chia sẻ

10 năm sau, khi tôi quay lại với hình ảnh ca sĩ Hoàng Thùy Linh, ánh mắt mọi người dành cho tôi đã khác. Tôi đã chực trào xúc động vì mình làm được điều mà bản thân ấp ủ, khao khát suốt bấy lâu.

1 tiếng kể hết - Talkshow đặc biệt của Trí Thức Trẻ. Đây sẽ là nơi lần đầu những người nổi tiếng được trút bỏ chiếc áo khoác mĩ miều của hào quang sân khấu để chia sẻ về những vấp váp trong cuộc sống, công việc... Với phong cách trẻ trung, tươi mới nhưng cũng không kém phần sâu sắc, 1 tiếng kể hết sẽ giúp độc giả hiểu và gần gũi hơn với các nghệ sĩ.

Hoàng Thùy Linh: Nước mắt chảy xuống phải dành cho hạnh phúc chứ không phải đau thương.

19 tuổi, Hoàng Thùy Linh đã từng là cô gái yêu dại khờ, tin mù quáng và chịu vô vàn lời chỉ trích từ khán giả. 19 tuổi, Hoàng Thùy Linh đã từng muốn chết, từng suýt đánh mất chính mình trong hố sâu trầm cảm.

10 năm sau đống tro tàn, Hoàng Thùy Linh đã gượng dậy, tỏa sáng theo cái cách không ai ngờ đến. Sự lộng lẫy, rực rỡ của cô thời điểm hiện tại là thành quả của cả quá trình đạp trên dao găm để bước đi.

Hoàng Thùy Linh: Nước mắt chảy xuống phải dành cho hạnh phúc chứ không phải đớn đau vì quá khứ - Ảnh 3.

10 năm của bi thương, của hàng tá những lần khóc thương, vỡ vụn rồi lại đứng lên đi tiếp, mọi thứ đã trui rèn, tạo nên một Hoàng Thùy Linh vững vàng của hiện tại. Khi chính thức tung ra cuốn tự truyện Vàng Anh & Phượng Hoàng, Hoàng Thùy Linh thừa nhận cô muốn đặt dấu chấm hết cho quá khứ đen tối sau lưng. Nếu như trước kia, khi đối diện với bức tường dư luận to lớn, cô sẽ tìm mọi cách để trèo qua thì ở thời điểm hiện tại, Hoàng Thùy Linh sẵn sàng đạp đổ, phá tan nó thành trăm mảnh. Dẫu khi thực hiện điều này, hàng trăm mảnh vỡ từ bức tường va vào người cô rướm máu, nhưng nó là câu chuyện của số phận, Linh chấp nhận đối mặt chứ chẳng tìm một nơi trú ẩn nào để che giấu bản thân mình.

Hoàng Thùy Linh: Nước mắt chảy xuống phải dành cho hạnh phúc chứ không phải đớn đau vì quá khứ - Ảnh 4.

Đó là một phần tuổi trẻ của tôi, chuyện đã xảy ra, không thể nào xóa bỏ, thì chi bằng cứ chấp nhận để ghi lại nó một cách chân thật nhất. Mất 6 tháng từ khi tôi và anh Trần Minh bắt tay vào thực hiện cuốn tự truyện. Nhưng trước đó, chúng tôi phải tốn vài tháng để trò chuyện và làm quen với nhau. Quá trình này diễn ra không dễ dàng, có nhiều lúc tôi đã rơi nước mắt khi nhớ lại mọi thứ. Nhưng nước mắt có chảy xuống cũng là dành cho hạnh phúc chứ không phải nỗi đau trong quá khứ. Khi khóc, tôi nhận ra rằng đã có quá nhiều người ở bên cạnh giúp đỡ mình.

Hoàng Thùy Linh: Nước mắt chảy xuống phải dành cho hạnh phúc chứ không phải đớn đau vì quá khứ - Ảnh 5.

Sự ra đời của cuốn tự truyện với tôi là một lẽ tất nhiên. Đống tro tàn của Vàng Anh vẫn còn đó, nó chỉ phai mờ chứ chưa hoàn toàn mất đi. Với người yếu đuối, họ sẽ sợ tàn tro bay vào mắt, bám quanh người, nhưng tôi thì khác - tôi buộc phải đối diện với nó, bởi càng né tránh, dư luận càng tò mò. Và khi sự tò mò cứ tiếp tục trào dâng, họ sẽ đào bới, khiến tôi tổn thương - muôn vàn lời cay độc về sự nhân danh của một điều gì đó to lớn trong cuộc sống vốn lắm nỗi chua cay này.

Người ta hỏi tôi rằng tại sao lại lựa chọn trường Đại học Sân khấu Điện ảnh Hà Nội làm nơi ra mắt quyển sách về cuộc đời mình. Tôi muốn nơi đây là điểm kết thúc, đánh dấu một chặng đường mới của cái tên Hoàng Thùy Linh. 10 năm trước, khi scandal xảy ra, tôi đã hứng chịu mỗi nỗi oán than từ dư luận. Lúc tôi buồn nhất, ánh mắt mọi người dành cho mình có sự khác biệt. Đấy có thể là dè bỉu, có thể là bi thương, có thể là sự xót xa nhưng sợ hãi, không dám đến gần.

Hoàng Thùy Linh: Nước mắt chảy xuống phải dành cho hạnh phúc chứ không phải đớn đau vì quá khứ - Ảnh 7.

10 năm sau, khi tôi quay lại trường với hình ảnh ca sĩ Hoàng Thùy Linh, ánh mắt mọi người dành cho tôi đã khác. Sự tự hào, mừng rỡ khác với bi thương, sợ hãi năm xưa. Tôi đã chực trào xúc động vì mình làm được điều mà bản thân ấp ủ, khao khát suốt bao lâu. Ngôi trường này là điểm khởi đầu của cái tên Vàng Anh - Hoàng Thùy Linh. Khi không còn sợ hãi hay bị gieo vào đầu những lời cay nghiệt nữa, tôi tự cởi bỏ lớp áo mặc cảm của mình. Hãy cứ sống tốt và đáng yêu đi, dẫu cho ai đó không thương bạn, họ bỏ rơi bạn khi bạn cô đơn nhất thì cũng cứ tốt đẹp, vì bạn có điều gì nuối tiếc đâu?

Hoàng Thùy Linh: Nước mắt chảy xuống phải dành cho hạnh phúc chứ không phải đớn đau vì quá khứ - Ảnh 8.

May mắn nhất cuộc đời tôi là được sinh ra là con của ba mẹ. Ba tôi là người thâm trầm, hiểu chuyện còn mẹ lại sôi nổi, hoạt bát hơn. Khi chuyện buồn xảy đến, chính ba mẹ đã vực tôi dậy, ba mẹ bảo vệ và vạch ra từng đường đi nước bước cho tôi. Tôi biết, mình đã làm ba mẹ khóc rất nhiều. Nhưng đấy là nỗi đau quá khứ, đến bây giờ, ba mẹ sống vui vẻ, tự hào vì những gì con gái đã đạt được. Nếu như không có điều đó thì ngày hôm nay tôi đã đủ dũng khí để ngồi đây.

Khoảng thời gian đầu khi tôi mới từ scandal quay lại showbiz, mẹ đã đồng hành và lo nghĩ cho tôi rất nhiều. Ít lâu sau, mẹ quay trở lại Hà Nội để tập trung cho những công việc còn dở dang, bản thân tôi cũng muốn ba mẹ nghỉ ngơi, được làm điều mình thích chứ không phải lo nghĩ cho con gái nhiều như trước kia nữa.

Hoàng Thùy Linh: Nước mắt chảy xuống phải dành cho hạnh phúc chứ không phải đớn đau vì quá khứ - Ảnh 9.

Sau bao biến cố, ba mẹ chỉ mong tôi hạnh phúc. Ba mẹ chẳng mong tôi sẽ trở thành người có sức ảnh hưởng lớn lao. Họ muốn tôi trở thành đứa trẻ ngoan ngoãn, được nhiều người yêu quý. Bạn cứ thử hỏi, làm sao một cô gái 19 tuổi đủ dũng khí để đối mặt với bằng ấy chuyện? Chính ba mẹ đã che chắn trong lúc tôi yếu đuối, dễ vụn vỡ nhất. Những điều tôi nợ bố mẹ, cả đời này không thể nói bằng một câu xin lỗi được.

Khi tôi thành công, khi mọi biến cố được dẹp yên cũng là lúc ba mẹ đã già. Mỗi lần từ TP.HCM về Hà Nội diễn, tôi luôn nán lại nhà thật lâu để ở cùng bố mẹ. Nhưng thời gian của tôi không nhiều, lịch diễn, lịch quay MV, quay phim, đóng quảng cáo chiếm hết quỹ thời gian, có những ngày chỉ ngủ được từ 2 - 3 tiếng. Ba mẹ nhìn con gái rất xót xa, vậy là giành làm hết mọi việc, chỉ mong tôi không bị ảnh hưởng sức khỏe. Từ lúc nổi tiếng tới giờ, một bữa ăn đúng nghĩa tôi cũng chưa thể nấu cho bố mẹ.

Hoàng Thùy Linh: Nước mắt chảy xuống phải dành cho hạnh phúc chứ không phải đớn đau vì quá khứ - Ảnh 10.

10 năm - không quá dài, nhưng nó đã trôi qua trong nháy mắt. Tôi chưa từng tiếc tiền với ba mẹ, vì tôi hiểu, tiền không thể níu kéo thời gian, chỉ là nó khiến tôi chạnh lòng nhiều quá. Khi con người ta trải qua quá nhiều chuyện, lúc bình yên vừa chạm đến thì thời gian trôi phũ phàng lắm.

Ngày hôm nay ngồi đây, có thể nhìn lại quá khứ mà không bật khóc, đó là món quà lớn nhất tôi dành cho ba mẹ. Bởi, họ không phải chịu đựng, không phải đau đớn vì tôi hơn nữa. Tất cả những giá trị vật chất tôi mang về cho gia đình đều là thứ tôi muốn làm. Vì muốn làm nên cứ năm này qua tháng nọ, tôi chăm chỉ làm việc và không màng bản thân còn giữ lại điều gì.

Tôi không muốn mình thành công một mình, cũng chẳng bao giờ sống nổi khi thiếu người yêu thương bên cạnh. Tôi tự nhủ, mình thành công để làm gì? Mình có mọi thứ trên đời để làm gì khi chẳng có ai sẻ chia cùng?

Nỗi đau quá khứ đã được gói ghém, trong lòng mỗi người khi biết câu chuyện của tôi sẽ có cách suy nghĩ riêng, quên được hay không còn là cách nhìn nhận của từng cá thể, tôi không ép được. Nhưng, sự dày vò mà tôi và gia đình đã chịu nay đã được dỡ bỏ, tôi không muốn mình mãi sống trong tiêu cực, để tự làm khổ bản thân nhiều hơn. Hoàng Thùy Linh đã sống và sẽ rạng rỡ, lạc quan, yêu đời sau 10 năm biến cố!

Chia sẻ