Cuộc đời này chị tôi đã sống rất thành công khi chiếm giữ được trái tim một người đàn ông dù rằng chị đã chết

Hoàng Yến,
Chia sẻ

Thấy anh ấy một mình chăm hai con khổ cực nên bố mẹ tôi nhiều lần nói anh đi bước nữa nhưng anh rể từ chối. Đêm đó, tôi nghe tiếng mẹ tôi khóc vì thương anh.

Chị tôi tuy không xinh đẹp nhưng lại hiền lành, đảm đang đúng chuẩn người phụ nữ của gia đình. Tôi vẫn nhớ hồi đó anh rể phải trồng cây si dữ lắm mới rước được chị về nhà. Cứ 7h anh ấy lại đến nhà tôi cùng với trái cây, món này món nọ để lấy lòng tụi nhỏ chúng tôi.

Khi trở thành người yêu của chị tôi rồi anh ấy đến càng nhiều hơn. Nhà tôi có việc gì anh ấy cũng phụ giúp như con cái trong nhà. Vì thế bố mẹ và chúng tôi thích anh ấy lắm. Chị em tôi còn hối thúc chị hai nhanh lấy anh để được ăn bánh kem thoải mái.

Ngày cưới, anh rể tỉ mỉ gỡ từng sợi kim tuyến trên tóc chị rồi cẩn thận nâng váy cho chị như nâng báu vật. Lúc đi chúc rượu hỉ, tôi vẫn nhớ như in anh rể cầm ly nước ngọt thay bia. Bạn bè anh chọc, anh cười xuề xòa bảo vợ không cho uống. Bạn anh ấy lại chọc dữ hơn nhưng anh vẫn nhất quyết không chịu thay rượu.

Sau khi cưới, vợ chồng chị tôi lấy hết tiền vàng cưới và vay mượn thêm để cất nhà riêng. Cuối tuần anh chị lại về nhà chơi. Lần nào về, nhìn chị tôi đều rạng rỡ hạnh phúc nên ai cũng mừng thay chị.

Cuộc đời này chị tôi đã sống rất thành công khi chiếm giữ được trái tim một người đàn ông dù rằng chị đã chết - Ảnh 1.

Vợ chồng anh chị luôn được khen ngợi là hình mẫu hạnh phúc. (Ảnh minh họa)

Anh rể tôi chiều chị từng chút một. Chị có bầu anh ấy tự tay làm chim bồ câu non nấu cháo cho chị ăn. Anh đặt cá chép, mua trứng ngỗng cho chị. Tối anh pha sữa cho chị uống, giặt quần áo thay chị. Mỗi lần về chơi, chị đều tự hào kể về anh cho mọi người nghe. Lúc đó tôi còn ước sau này cưới được một người chồng tuyệt vời như anh rể. Trong mắt tôi anh rể là người đàn ông hiếm có khó tìm.

Vợ chồng chị vẫn là hình mẫu hạnh phúc tới tận lúc chị tôi mất. Khi sinh bé thứ 2 thì chị tôi bị băng huyết nên mất trên bàn sinh. Nhìn anh rể ôm chị trong tay, gào gọi tên và khóc vật vã khi bác sĩ đưa chị ra mà ai cũng đau lòng. Có mấy người lạ còn không kiềm được mà rơi nước mắt.

Suốt mấy ngày làm đám tang chị, anh cứ như người mất hồn. Anh làm mọi việc, tiếp khách đến viếng như phản xạ tự nhiên. Nhưng có ai hỏi chạm đến chị là anh lại khóc. Trước khi nhập quan, anh còn tận tay trang điểm cho chị lần cuối cùng. Giây phút anh tỉ mỉ ngồi tô son lên đôi môi trắng nhợt của chị vừa đau lòng vừa ám ảnh tôi tới tận bây giờ.

Rồi cả tuần sau cứ 6 giờ tối anh rể lại đến mộ chị tôi. Nghe nói anh ấy đem hoa và thức ăn ra cho chị tôi. Có người còn thấy anh ngồi khóc bên mộ. Bố mẹ tôi nghe thấy càng xót xa hơn.

Cuộc đời này chị tôi đã sống rất thành công khi chiếm giữ được trái tim một người đàn ông dù rằng chị đã chết - Ảnh 2.

Suốt mấy ngày làm đám tang chị, anh cứ như người mất hồn. (Ảnh minh họa)

Chị tôi mất cũng đã hơn 5 năm nhưng nếp sống cũ của anh rể vẫn vậy. Chủ nhật anh lại chở hai con về ngoại chơi. Bố mẹ tôi đau bệnh anh vẫn xin nghỉ việc để ở lại viện chăm sóc. Ai cũng khen anh hết lời. Cũng chẳng biết từ bao giờ anh rể không còn là "rể" nữa mà là con cái thật sự trong nhà.

Thấy anh ấy một mình chăm hai con khổ cực nên bố mẹ tôi nhiều lần nói anh đi bước nữa. Bố mẹ tôi biết anh rể có nhiều người thương lắm nhưng anh đều từ chối người ta. Nghe mẹ tôi nói thế, anh chỉ cười buồn và trả lời cả đời này chỉ yêu chị tôi thôi. Giờ chị tôi mất thì anh ở vậy nuôi hai con thành tài là tốt rồi. Anh không muốn có bất kì người đàn bà nào khác bước vào nhà anh chị nữa. Đêm đó, tôi nghe tiếng mẹ tôi khóc vì thương anh.

Tôi biết cuộc đời này chị tôi đã rất thành công. Thành công khi chiếm giữ được trái tim si tình của một người đàn ông dù mình đã chết. Đến giờ tôi vẫn chỉ ước gì mình tìm được một người như anh ấy thôi nhưng sao khó quá.

Chia sẻ